Còn Jungkook lại đưa tay che miệng như một cú lỡ tay: “Chà, cháu xinlỗi bà nội, cháu không cố ý. Vả lại cháu có giống ai thì cũng không cóai nói giống bà đâu, cho nên bà đừng lo” - Sau đó cậu quay sang mỉm cười với cô giúp việc: “Cô ơi, phiền cô cho cháu ly nước chanh khác nha?”
Cô giúp việc lo sợ gật đầu liền chạy vàotrong chuẩn bị một cốc khác. Còn lại bà nội suýt tí ngất xỉu, làm mẹ cậu phải đưa tay ra đỡ lấy.
Mặc kệ sự náo loạn dưới đó, Jungkook ung dung bước lên phòng nằm nghỉ cho thoải mái thì hơn.
Lúc nằm trên giường thì đột nhiên nghĩđến Kim Taehyung, song nhớ lại lời đề nghị và bản hợp đồng của anh ta,Jungkook nảy lên đầy mâu thuẫn để suy nghĩ lấy.
Quá sức mệt mỏi và phức tạp. Jungkook lập tức đưa tay xua tan cái gương mặt giảo hoạt của người kia ra khỏi tâmtrí thì nghe tiếng cửa phòng của mình vang lên, suýt rơi cả tim rangoài.
”Ai đó?!” - Jungkook nhanh lấy lại bình tĩnh, giả vờ cầm một cuốn truyện tranh lên như đã đọc rất lâu rồi.
”Là em Jimin đây. Tình cờ em vừa mới vềthì gặp cô giúp việc mang nước lên cho anh, tiện thể cũng lên đây nênmang vào cho anh luôn”
Jungkook quay mắt sang nhìn, đó chính làPark Jimin với cái nụ cười mỉm làm siêu lòng người, nhưng mà để cậu tacười há lớn thì chắc rơi mất cả hình tượng, ai bảo cái miệng giống bànội quá làm chi.
Nhưng mà nhìn lại Jimin, trong lòngJungkook cũng sinh ra ác cảm với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-gia-mao/2393055/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.