Viễn cảnh sau đó là Jungkook hai tay hai chân bám dính vào trong cửaxe, cố gắng mọi cách có thể, sử dụng toàn bộ sức mạnh để mở tung cái cửa xe này ra. Nhưng mà trước khi khai ra sự thật thì Taehyung đã sớm dặntài xế khóa cửa xe trước rồi.
Cho nên anh mặc cho Jungkook có gào thétthế nào cũng không quan tâm, chỉ gắn tai nghe vào, vặn âm lượng đến mứccao nhất rồi bật nhạc giao hưởng mà thưởng thức.
Kết quả Jungkook chỉ cầm cự được hơn nămphút đã tiêu hao hết cả thể lực, hai tay mềm ra như cọng bún thiêu, vừachạm vào cửa xe đã thấy nhức nhói huống chỉ phải mở cửa ra. Giọng cậucũng giảm bớt âm lượng đi, chỉ còn có thể thều thào như tiếng gió thổiqua tai.
Vô vọng cả rồi...
Taehyung cảm giác bên kia im ắng mới dámmở tai nghe ra, liền thấy Jungkook thở dài ảo não tựa vào cửa kính xe,cả thân người nhỏ bé đều cùng bó gối trên ghế, thoạt nhìn lại thấy có gì đó đáng yêu vô cùng.
Nhưng rồi vẫn là không quan tâm, Taehyung tiếp tục thưởng thức nhạc giao hưởng.
Còn Jungkook ở chỗ kia, miệng không ngừng lẩm bẩm: “Tạm biệt, tuổi thanh xuân năm 20 tuổi cuối cùng của tôi, tạmbiệt tháng ăn chơi, tạm biệt Song Nayeon, tạm biệt tất cả gái xinh, anhđây phải đi lấy...chồng rồi. Nhớ lắm, một thời trai đơn thân~”
Ôi, thật sự rất đắng lòng, à không, là đắng luôn cả nội tạng.
”Đến rồi!”
Giọng của Taehyung lại vang lên, nó nghenhư Thiên Lôi đánh sét ngang tai cậu, may rằng không trúng lỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-gia-mao/2393053/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.