Chương trước
Chương sau
Nhưng suy cho cùng thì đây cũng không phải là lần đầu tiên cậu đi ăn ở nhà hàng sang trọng như thế này, thậm chí nơi sang trọng hơn cậu còn đã đến rồi. Căn bản đó chính là gia đình cha dượng của cậu, là một giađình nằm giữa trung lưu và thượng lưu, xem như là nhà giàu mới nổi đi,cho nên cũng tập tành đến những nơi đại loại như vậy ăn rất nhiều.

Tất nhiên cả cậu cũng bị mẹ kéo đi theo.

Bây giờ ngồi trong nhà hàng này, tuy cảmgiác tự ti nhưng chỉ là tự ti về vẻ bề ngoài của mình, còn lại cậu đềurất hiểu biết làm thế nào để ra dáng quí tộc, không làm mất mặt KimTaehyung kia.

Thứ nhất nên may mắn vì nhà hàng này menu ghi bằng tiếng Hàn, chứ nhiều nhà hàng cậu đi chỉ toàn dùng tiếng Anh,khiến cậu trước khi đến đó phải học thuộc rất nhiều loại món ăn ghi bằng tiếng Anh để tiện gọi chứ thật ra môn Anh của cậu đạt âm số rồi.

Thứ hai chỉ gọi những món mình đã ăn quahay có cái tên quen thuộc. Vì nếu như trên tay là menu tiếng Hàn còn cứu vớt được một chút, bạn sẽ không dại gì gọi những món lạ. Còn nếu trêntay là menu tiếng Anh nếu bạn nhỡ gọi một món với cái tên lạ hoắc nàođó, khi mang ra chỉ là một mớ thịt bò xay nhuyễn còn sống, thì xác địnhcả buổi hôm đó bạn chỉ uống nước lọc.

Và cuối cùng phải chú ý cách ăn uống chotử tế, nếu như trên bàn có rất nhiều loại muỗng dao hay nĩa được bày rahai bên thì đừng chóng lo ngại mà hãy theo qui luật dùng từ bên ngoàivào đến trong theo thứ tự từng món ăn mang ra.

Nhưng hiện tại Jungkook và Taehyung ăn riêng một buổi nhỏ cho nên trường hợp đó xin phép bỏ qua.

Vả lại đây cũng chỉ là cách hướng dẫn cho nhà giàu mới nổi như Jungkook mà thôi, cậu đang dần học tập với cáicách này thành thói quen để tránh phải mất mặt cả cậu lẫn người đi ăncùng.

Tóm lại nhà hàng này cũng chỉ là một loại sang trọng thường so với những cái cậu đã đến, Taehyung chọn nơi này có lẽ vì anh ta vừa mới từ nước ngoài về chưa thể biết hết được Hàn Quốcnày, còn nghe nói sống từ nhỏ nữa.

Kết quả sau đó cậu gọi thịt hun khói cònngười kia dùng món pate gan ngỗng, đúng là có cố gắng cách mấy cũngchẳng vươn lên ngang tầm với Taehyung được, nhìn vào món ăn đã có thểđánh giá rồi.

Jungkook câm lặng thưởng thức món ăn củamình, cho dù món Taehyung gọi có cao sang cỡ nào nhưng mà Jungkook quyết vẫn không nếm được cái thứ dở tệ đó, có lần cậu cũng đòi ăn thử, cuốicùng lại nôn ra giữa bàn tiệc khiến bao nhiều người nhìn.

Xem ra thịt hun khói không đắt bằng, không bổ dưỡng bằng nhưng lại ngon gấp tám lần đó a.

- “Món cậu ăn ngon không?”

Vừa ăn được một chút thì Taehyung hỏi,Jungkook có hơi ngỡ ngàng nhưng rồi gật đầu một cái: “Ngon lắm, sao vậy? Anh muốn thử không?”

”Thôi không...” – Taehyung bĩu môi lắc đầu: “Tôi ghét thịt hun khói”

“...”

*Vậy cũng hỏi, nhảm chết đi được!!*

Nhưng mà nghĩ kĩ lại thịt hun khói ngonnhư vậy, dễ nuốt như vậy ai lại ghét được chứ. Taehyung nói ghét thịthun khói vậy tức là ghét món cậu thích, cũng như gián tiếp ghét JeonJungkook này. Kết luận chỉ có thể là anh ta đang nói ghét cậu, với cáibiểu cảm bĩu môi lắc đầu nữa thì chắc chắn là cực kì ghét.

”Anh ghét tôi thì cứ nói thẳng ra, chắc ngồi ăn cùng tôi như vậy anhmiễn cưỡng lắm chứ gì?” –Jungkook tức giận càng ghim mạnh con dao vàomiếng thịt hun khói hơn.

Taehyung nheo mày khó hiểu, sau đó đầu óc nhanh nhạy của anh lập tức hiểu ra được vì sao Jungkook cho rằng anhghét cậu, liền mỉm cười nói: “Lập luận của cậu hay quá nhỉ? Nhưng nếutôi ghét cậu còn muốn yêu cầu cậu làm vợ tôi sao?”

”Biết đâu bất ngờ~ Anh nghe nhạc của Bích Phương chưa? Lời bài hát có câu như thế đó”

Taehyung tối mặt: “Tôi không biết Bích Phương...”

”Vậy thì về lên ZingMp3 tìm kiếm bài 'Có khi nào rời xa' mà nghe đi”

”Tên bài hát sến quá, không muốn nghe. Tôi thích nhạc giao hưởng”

Jungkook liền làm biểu cảm ngó lên trần,vai nhún mấy cái: “Ôi tôi đang ở thế giới nào vậy? Tại sao tôi từng nàytuổi phải dùng bữa với cụ già tám mươi?”

Taehyung chợt cười khổ, sau đó chuyển mặt thành thật nhìn thẳng Jungkook: “Tôi thật sự không ghét cậu, nhìn cậucũng không có lí do để ghét, bất quá bộ dạng lôi thôi của cậu khiến tôicó chút khó chịu mà thôi, cái đầu nhuộm màu đó cũng nhanh đổi thành đenđi”

Jungkook nuốt trọng cả miếng thịt hunkhói lớn vào cổ họng, vì lời nói kia giống như ra lệnh, giống như đốivới cậu là một vị trí đặc biệt. Jungkook nhướn mắt: “Tại sao tôi phảinghe lời anh? Có biết màu đây rất thịnh hành không?”

”Không cần biết thịnh hành hay không” –Taehyung khẽ lướt một vòng người cậu đánh giá: “Nhưng trông chẳng đứngđắn, là vợ của tôi thì phải hoàn hảo hết mức có thể”

What?! Jungkook há hốc miệng rộng đến mức đủ nhét một quả trứng gà vào: “Anh vừa bảo tôi là gì của anh cơ?!”

”Vợ tôi”

Jungkook đập con dao xuống bàn cái cạch, đôi mắt nảy lửa: “Anh lấy đâu ra cái tự tin đó thế?”

”Từ đây”

Lại là câu nói cụt ngủn, Taehyung rút ramột túi giấy đưa cho Jungkook. Cậu cũng nhanh cầm lấy, trong đầu đã sớmtọc mạch đặt ra hàng trăm câu hỏi cần câu trả lời về cái con người ngạomạn kia.

Cậu khẩn trương kéo sợi dây cuộn trên mặt túi, lấy ra bên trong là một xấp giấy tầm 3 hay bốn trang gì đó vớitrang đầu là tựa đề to đùng 'Hợp đồng hôn nhân'.

Trong đó ghi các điều khoản giữa bên A(Kim Taehyung) và bên B (Jeon Jungkook),ngoài ra còn có một số qui định bắt buộc phải tuân theo như bên A hoặc bên B trong quá trình bản hợpđồng còn hiệu nghiệm thì không được phép có tình cảm với người kia.

Hư, cái này đương nhiên cậu sẽ làm được,nhất mực một lòng cùng Nayeon thì quyết không yêu thêm một ai khác, chưa kể đối phương lại là nam nhân thì lấy gì để nảy sinh ra tình cảm? Bấtquá đây là hợp đồng thì phải diễn cho thật thôi.

Nhưng mà khoan...hiện tại mình chưa đồng ý mà lại nghĩ đến chuyện sau này rồi!!

Jungkook cẩu thả nhồi lại xấp giấy đó trở ngược vào trong túi giấy rồi xong quăng sang cho Taehyung với cái nhìntừ chối: “Vớ vẩn, anh nên cất cái đống đó đi”

Thật ra bản hợp đồng đó không có gì làm cho cậu phật ý hay khó chịunữa, cậu hoàn toàn được hưởng rất nhiều ưu đãi là đằng khác. Trong dòngđó có mấy đoạn ghi bên A sẽ làm theo mọi đòi hỏi của bên B nếu như bên B muốn có xe ôtô liền cung cấp một chiếc, nhưng ngược lại bên B phảingoan ngoãn nghe lời bên A dưới mọi hình thức.

Bên B sẽ được đối xử tử tế, cùng bên Asống chung một căn nhà nhưng có thể tùy tiện trang trí phòng riêng củabên B, còn có cả người hầu riêng, tài xế riêng luôn luôn chăm sóc bên Bngay khi có thể.

Rồi cả bất cứ lúc nào bên B gặp khó khănthì bên A sẽ giải quyết lấy, bên B gọi điện khẩn cấp thì lập tức trongvòng 15 phút sẽ có mặt tại chỗ mặc cho đang có cuộc họp quan trọng.Nhưng nếu bên A gọi thì có là khẩn cấp hay không thì 5 phút bên B phảicó mặt...

Tóm lại cậu chẳng chịu thiệt một chút nào, chỉ có Taehyung là lỗ rất nhiều ( ~ chưa thành vợ mà đã chu cấp đầy đủ vậy rồi ~ thê nô -_-||).

Nhưng cậu sẽ không đồng ý, thứ nhấtNayeon và gia đình cô sẽ ra sao nếu cậu kí tên vào bản hợp đồng đó? Haycả gia đình cậu cũng vậy, sẽ chịu hứng rất nhiều từ dư luận, có thể cậubị cho rằng thằng điếm cướp chồng của bạn cũng nên.

Thứ hai tại sao Taehyung lại chọn cậutrong khi cha mẹ anh ta bảo rằng gái hay trai gì cũng được, miễn có condâu cho họ là Taehyung sẽ giành được toàn bộ tập đoàn và nắm trong tay70% cổ phần của công ty.

Vậy giờ anh ta đã có được vợ rồi đó, chamẹ anh ta cũng hài lòng khi có cô con dâu xinh đẹp đến như vậy. Lại cònmuốn cậu làm vợ anh ta nữa là sao?

Jungkook chán nản bắt chéo chân, uống một ngụm nước cho mát cổ họng: “Anh có suy nghĩ kĩ càng trước khi cùng tôikết hôn chưa? Anh có nghĩ đến hậu quả chưa? Chẳng phải tôi đã nói vớianh điều này là bất khả thi rồi sao? Nayeon hiện...”

Chưa kịp kết thúc lời nói, Jungkook đã bị Taehyung chặn họng: “Tôi biết rõ, chẳng phải tôi cũng đã nói cho cậunghe rồi hay sao? Tôi có thể giải quyết êm xuôi mọi chuyện, tôi vớiNayeon còn chưa đăng kí giấy kết hôn thì đám cưới coi như vô nghĩa mà”

”Vậy anh tính sẽ giải quyết thế nào?”

”Sau khi kí vào bản hợp đồng này thì cậusẽ biết, nhất định kí xong thì tôi sẽ không để cậu phải chịu thiệt,đương nhiên ngay cả cách giải quyết của tôi cũng không ảnh hưởng đến cậu và gia đình”

Nghe lời nói của Taehyung chắc nịch nhưvậy Jungkook cũng có phần an tâm khi giao phó mình cho anh ta, nhưngcuối cùng vẫn không hiểu ý tứ vì sao lại chọn cậu là nam nhân trong khiNayeon anh lại bỏ?

”Nghe cũng vừa ý lắm” – Jungkook cầm lạibản hợp đồng ra xem, vừa xem vừa nói: “Nhưng tôi muốn đặt câu hỏi cuốicùng cho chuyện này. Vì sao anh phải lấy tôi làm vợ trong khi tôi là nam nhân? Cha mẹ anh bảo trai gái gì đều được mà”

Taehyung mỉm cười, buông muỗng nĩa liền đặt tay lên bàn đan chéo lạivới nhau: “Thứ nhất đối tượng sắp hợp tác với tôi là một người đồngtính, còn là chủ của quán bar Queer – quán bar tụ tập những người thuộcLGBT. Nhưng người đối tượng còn đang phân vân, cho nên nếu tôi có vợ lànam nhân hẳn sẽ hợp đồng làm ăn sẽ nhanh chóng hoàn tất”

Cười trừ, Jungkook nghiêng ngã trong vòng ghế: “Nghe giống như tôi đang bị lợi dụng ấy nhỉ?”

”Cứ cho là như vậy, nhưng cuộc lợi dụng này có ích cho cậu”

”Vậy còn thứ hai là gì?”

Taehyung tiếp tục cười giảo hoạt, mộtngón tay chỉ vào cậu: “Chính là cậu đó Jungkook, lúc ở phòng khách sạncậu đã bảo rằng sau này có nhờ cái gì cậu cũng sẵn lòng giúp đỡ. Bây giờ tôi đang gặp khó khăn, cậu có vui lòng?”

Jungkook hóa đá trong phút chốc, ếch chết tại mồm mà, đúng là thừa nhận khi đó mình có nói như vậy nhưng chỉ làđể vuốt móng ngựa mà thôi, ai ngờ Taehyung lại nhớ dai đến như vậy, bâygiờ cũng chẳng có gì để biện minh cả.

Jungkook còn đang lưỡng lự chọn ra đáp án để không hối hận thì Taehyung lại bồi thêm một câu thuyết phục cậu.

”Jeon Jungkook, khi ở đám cưới không phải là tôi không dõi theo cậu, chỉ là đặc biệt trong thoáng chốc tôi nhìncậu và biết rằng cậu bị bà của mình ghẻ lạnh xem thường? Còn người cạnhcậu lúc đó hẳn là em trai cậu đi, có vẻ rất được yêu thương”

Lời nói khiến Jungkook nghĩ đến mà tứcđiên trong lòng: “Phải đó, tôi chính là một người cháu không ngoan trước mặt bà, anh ý kiến?!”

Taehyung thấy người kia xù lông lập tức vuốt nhẹ: “Khoan đã, tôi đã bảo cậu không ngoan chưa? Chỉ là tôi muốn nó-i....”

”Bà ấy ghét tôi” – Lần này lại đếnJungkook cắt ngang lời nói của Taehyung, giọng cậu có hơi nghẹn: “Vì tôi là con riêng của mẹ, vì mẹ tôi tái hôn với con trai của bà ta, vì tôiđược Jimin – cháu trai cưng của bà yêu thương. Giống như bà cho rằng tôi giành hết tất cả sự quan tâm của bà ta vậy”

”Ích kỉ quá nhỉ?”

Jungkook bật cười, ánh mắt xa xăm nhìn về một góc nhỏ: “Đúng vậy, già rồi mà không nên nết, bản thân tôi cũngchẳng ưa gì bà nội”

”Vậy cậu thử suy nghĩ lại một chút thế này”

Jungkook ngẩng mặt lên nhìn Taehyung, ánh mắt người kia thập phần dịu đi một chút, không giống như dáng vẻgiữ-khoảng-cách thường thấy của anh ta. Taehyung chậm rãi nói: “Trởthành vợ của tôi cũng như là phu nhân của người thừa kế tập đoàn BigHit, có thể coi là phu nhân quyền lực nhất trong giới làm ăn. Cậu mườngtượng xem gương mặt bà nội cậu khi nghe tin đó? Hẳn sẽ rất ngạc nhiênđi”

”Phải, rất là ngạc nhiên. Ngạc nhiên ởchỗ thằng cháu ghẻ của mình lại gây ra chuyện tày trời khi cướp chồngcủa bạn thanh mai trúc mã”

Taehyung như vô dụng trước tên nhóc ngungốc này, cái gì cũng không chịu nghĩ tốt cho bản thân mình, không chịuđặt những suy nghĩ tích cực lên hàng đầu mà chỉ theo ý tiêu cực rồi tựtủi thân bản thân.

Anh kìm nén sự tức giận, nhẹ nhàng giải thích cho cậu nghe: “Tôi đãbảo chuyện giữa tôi và Nayeon sẽ giải quyết ổn thỏa, khi đó cậu và giađình đều không chịu thiệt hay ảnh hưởng xấu. Song nếu cậu trở thành phunhân Big Hit, chẳng phải cậu và mẹ có thể ngẩng cao mặt nhìn bà nội haysao?”

Uhm, chính là như vậy...

Có thể cùng mẹ tự tin ngẩng cao mặt nhìnbà nội là điều ước duy nhất mà cậu đang ấp ủ. Trước giờ đều bị ánh mắtxem thường của bà dành cho, bây giờ mà trở thành vợ của Taehyung hẳn bàta sẽ lập tức ngẩn người ra trông rất buồn cười, bộ dạng đó thứ mà cậumuốn thấy nhất, để hả hê cười rộ trong lòng. Còn sau đó thì sao khôngcần quan tâm.

Đúng là chỉ người có thế lực và địa vịnhư Taehyung cao hơn bà ta thì mới có thể khiến bà ta khuất phục được.Chỉ có cách đó mà thôi.

Khẽ thở dài, Jungkook đứng dậy khoác balo vào trong vai: “Lời đề nghị của anh tôi sẽ xem xét lại. Tạm biệt anhtôi về” - Cậu kính cẩn cuối đầu chào người kia, sau đó nặng nhọc bước ra khỏi nơi đó.

Taehyung cũng bận bịu, ban đầu có ý địnhbảo tài xế đưa cậu về nhưng Jungkook biểu hiện thế kia xem ra muốn tựmình đi bộ về, anh cũng không cản.

...

Jungkook đến khi lết bộ về nhà thì trờicũng đã sớm tối. Vừa đứng bên ngoài cởi giày ra thôi đã nghe vọng giọngcủa bà nội lớn tiếng bên trong, như đang mắng chửi ai đó, đối tượng cậukhông biết nhưng khi vào đến trong mới rõ.

Mẹ cậu đang phải quì rạp xuống đất xin lỗi bà nội.

Lí do dường như là ở cậu, vì cậu đi học về trễ thế này mà mẹ cậu bị bà nội mắng chửi.

Bà ta ngạo mạn ngồi trên chiếc ghế caovới vẻ mặt giận dữ: “Tôi không muốn có đứa cháu như nó trong căn nhànày, đầu tóc nhuộm màu, đi học thì trễ đến tận hai tiếng đồng hồ. Bâygiờ cô còn muốn tôi xem nó như cháu ruột sao?!”

Cậu đi trễ hai tiếng, bà ta không phải vì lo lắng mà chính là tìm cớ để có thể mắng chửi mẹ cậu. Chứ con người bà ta có thể quan tâm khúc mỡ thừa này hay sao?

Còn mẹ cậu thì quì ở đó, vẻ mặt nhún nhường nói khẽ: “Mẹ à, mong mẹ bình tĩnh”

Kết quả bị càng thêm bị bà ta xem thường: “Tôi không muốn nói chuyện với cô nữa!! Mà cô cũng đừng gọi tôi là mẹ,tôi không có đứa con dâu nào như cô cả!!”

Ngày nào mẹ cậu cũng phải hứng chịu những lời khó nghe từ bà ta, một chút tiếng nói trong nhà này cũng không có,ngay cả Park Jimin mà mẹ cậu cũng bị bà nội bắt hầu hạ cho. Mặc dù Jimin không muốn nhưng ngay trước mặt bà nội phải nghe theo lời, sai bảo mẹcậu chẳng khác gì người ở.

Nhìn cảnh tượng trước mắt mà ngứa cảmiệng, trước sau gì cậu và bà ta cũng không ai xem ai ra gì rồi, vậy thì lên giọng một lần cũng chẳng có sao. Bà ta dù sao cũng không dám đuổimẹ con cậu ra khỏi nhà vì được cái cha dượng rất thương mẹ, còn cậu thìđược Jimin quan tâm.

Bất quá bà ta chỉ thầm lặng đối xử tệ bạc khi không có cha dượng và Jimin ở đây thôi.

Jungkook bước vào nhà chào mẹ đầu tiên,sau đó chào cô giúp việc và cuối cùng là nhờ cô làm cho mình một ly nước chanh, mặc kệ bà nội đang chăm chăm nhìn cậu hay mẹ dặn cậu phải chàobà thì cậu nhất quyết cũng không chào.

Cậu nhận lấy ly nước chanh uống ngụm chothoải mái cổ họng, chuẩn bị cho chương trình tiếp theo. Đi đến bên bànội, cậu mỉa mai nói: “Bà không xem mẹ tôi như con dâu thì bà cũng không có tư cách là mẹ chồng của mẹ tôi, cho nên những lời mắng chửi đó bàcàng không có tư cách để nói ra”

Jungkook nói xong liền thoải mái tronglòng bước lên lầu, đi được nửa đoạn thì nghe dưới kia vang lớn giọng:“Thằng ôn dịch!! Chẳng biết mày giống ai mà vô lễ đến như vậy, à, từ mẹmày mà ra cả!!”

Thế là chẳng biết cố ý hay vô tình mà lynước chanh còn khá đầy đổ vỡ xuống sàn nhà cách trước mặt bà nội chỉ vài cm. Bà ta sững sốt chôn chân tại chỗ, khóe mắt chợt co giật như khôngtưởng được Jungkook lại cả gan như vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.