Ngày hôm sau, Vân Kỳ mơ màng tỉnh dậy. Nhìn thấy bản thân đang nằm trên giường của chàng trai kia khiến cho cô giật mình liền ngồi bật dậy, tay vuốt vài sợi tóc mái qua một bên, chiếc vòng tay ở cổ tay trước mắt thu hút sự chú ý của cô.
Nhìn chiếc vòng rồi cố nhớ lại đêm qua đã xảy ra chuyện gì, đầu óc cô hoàn toàn trống rỗng không thể nhớ được gì.
- Chiếc vòng này từ đâu ra vậy???
Thấy trời đã sáng, cô đứng dậy rời khỏi phòng đi ra ngoài. Người hàng xóm từ ngoài sân đi vào trông thấy cô vừa lạ vừa quen mà tò mò hỏi.
- Cậu là ai?? Sao tôi chưa nhìn thấy cậu bao giờ??
Vì cô vẫn đang cải trang thành nam nên đối phương từ xa nhìn sẽ không rõ, cô điều chỉnh lại cảm xúc rồi lên tiếng.
- Dạ, cháu là cháu của dì Mai mới đến đây chơi!
Nghe lời này, người hàng xóm có chút nghi hoặc nhưng vẫn không gặn hỏi thêm. Chỉ lạnh lùng nói.
- Ừm, vậy dì Mai có ở nhà không? Trưởng làng hôm nay có thông báo với mọi người phải chuẩn bị để đưa cô dâu ra hồ làm lễ...
Vân Kỳ nghe xong thì bất ngờ, cô thầm nghĩ.
"Nhanh vậy sao? Hôm trước vừa có người bị trả về, thế mà hôm nay lại có người khác để thay thế rồi?"
Nửa tiếng sau, người dân trong làng đều tụ tập đầy đủ. Ai ai cũng mặc trang phục màu đỏ như đi đưa dâu, trưởng làng ra hiệu cho những người khiêng chiếc kiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-thuy-than/3710058/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.