3 ngày sau, tiếng kèn vang lên khắp làng, người người mặc đồ màu đỏ đi về hướng nhà của cô dâu trông rất náo nhiệt. Tiếng bước chân lẫn tiếng cười đùa rôm rả bên ngoài.
- Mau xem kìa, hôm nay nhà ông bà phú hộ Lâm rước dâu đấy!
- Không biết con gái nhà ai có phước được làm dâu nhà bọn họ!
- Đừng đứng ở đó nữa, mau đi xem thôi!!
- .....
Ở trong nhà, Mộng Kỳ mặc lên mình bộ váy cưới truyền thống màu đỏ, khuôn mặt được tô điểm càng tăng thêm xinh đẹp. Trong lòng cô hồi hộp chờ đợi Vĩ Thành đến rước mình, người hầu của ông bà phú hộ Lâm nhanh chóng bước vào phòng, họ trùm chiếc khăn màu đỏ hoa văn phượng hoàng được thêu tinh xảo lên đầu của Mộng Kỳ để dẫn ra ngoài.
- Cô Mộng Kỳ, giờ lành đã đến, chúng ta mau đi thôi!
Ở bên ngoài, mọi người đều đang nóng lòng chờ đợi để xem nhan sắc cô dâu, Mộng Kỳ chậm rãi bước ra thu hút sự chú ý của những người ở đó. Bộ váy cưới màu đỏ tôn lên nước da trắng, dáng người Mộng Kỳ lại khá nhỏ nhắn nên phần eo bộ váy cưới được siết chặt vào.
Người hầu dìu Mộng Kỳ bước lên kiệu hoa, người hầu bắt đầu khiêng kiệu rời đi, Mộng Kỳ ngồi trong kiệu trong lòng tim đập thình thịch không tin rằng mình lại được sự chấp thuận của ông bà phú hộ Lâm.
"Nếu như đây là giấc mơ, vậy thì xin hãy để tôi được ngủ yên mãi mãi.."
Khoảng nửa tiếng sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-thuy-than/3710049/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.