Sau khi kể xong, dì Mai thở dài bất lực nói.
- Haiz, đêm hôm đó ai cũng nghe tiếng hét thảm thiết của Mộng Kỳ ở trong phòng nên đã chạy đến, ai ai cũng lo lắng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Vân Kỳ nghe dì Mai kể vậy thì tò mò hỏi.
- Vậy cái tên Vĩ Thành kia có biết chuyện không ạ?
Dì Mai im lặng lắc đầu, giọng nói nhỏ nhẹ.
- Dì có dò hỏi những người làm ở nhà phú hộ nhưng bọn họ đều sợ hãi không nói, chỉ nói rằng Mộng Kỳ đã bị đem chôn sống trong đêm tân hôn rồi, dì có đến nhà đòi người thì ông bà phú hộ đánh đập đuổi đi.
Nghe lời này, Vân Kỳ thầm nghĩ trong lòng.
"Không đúng, nếu như đêm hôm đó xảy ra chuyện thì nhà phú hộ kia phải có động tĩnh gì đó, đằng này lại chôn sống chị mình ngay trong đêm??? Hơn nữa, tên thủy thần kia sớm muộn gì cũng sẽ đến tìm người, bọn họ vẫn chưa biết chị Mộng Kỳ là người sẽ bị đem đi hiến tế sao???"
Càng nghĩ, Vân Kỳ cảm thấy trong chuyện này dường như có khúc mắc, dì Mai thấy không còn sớm nữa nên khuyên nhủ.
- Thôi nghỉ ngơi đi, ngày mai chúng ta nói sau!
Nói xong, dì Mai quay người trở về phòng ngủ. Vân Kỳ lúc này cũng đi về phòng ngủ cùng dì Mai, cô nằm trên giường bất giác nhìn ra cửa sổ, ánh trăng sáng bên ngoài chiếu qua cửa sổ rất đẹp. Đã rất lâu rồi cô mới có lại cảm giác thời thơ ấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-thuy-than/3710050/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.