Tiếng sột soạt từ ngoài cửa vọng lại, âm thanh lộc cà lộc cộc vào tường không khỏi khiến con người ta điên đầu.
Phòng đối diện là phòng của Thạch Mập và cậu họ Long, họ mở cửa gần như cùng lúc với chúng tôi.
Có một xác chết lủng lẳng trong hành lang, chậm rãi đi khập khiễng, thỉnh thoảng tức giận lấy tay cào vào tường.
Xác chết này đặc biệt nhạy cảm với hơi thở của người lạ, ngay khi chúng tôi vừa mở cửa, nó quay đầu lại và bước về phía chúng tôi.
Anh hai tôi nói với Thạch Mập: “Chúng tôi đã từng gặp một người luyện thi trước đây, và khi gặp một xác chết, anh đã hét lên bỏ chạy! Mấy người cũng không phải muốn chạy trốn, đúng không?”
Thạch Mập tức giận nói: “Đừng đánh đồng chúng tôi với mấy kẻ hiểu biết nông cạn đó! Hừ!”
Cậu họ Long lấy sợi chỉ đen từ trong ba lô ra, một đầu của sợi dây đen trĩu xuống chẳng khác nào chiếc hoa tai xoắn ốc, anh ta đung đưa trên tay vài vòng rồi ném về phía cái xác.
Mặt dây chuyền trên cùng rất nặng, sợi dây đen trong tay anh ta từng vòng từng vòng quấn lấy xác sống.
Thủ pháp này hẳn là đã từng được luyện trong nhiều năm thì mới có thể làm chủ được sức mạnh và sự khéo léo tinh tế đến như thế.
Thạch Mập bê ra một bao cát nhỏ, lấy gạo nếp rắc lên trên, vừa đi vừa rắc, khi đến cạnh cái xác thì móc lá bùa ra dán lên người nó, đồng thời cố định dây đen lại.
“Cái xác này vẫn chưa được tôi luyện, dọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267248/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.