Cô ta tuy rằng nói chuyện với Thạch Mập, ánh mắt lại rơi vào trên người Cậu họ Long mặt đang âm trầm như mây đen.
Cậu họ Long đầu cũng không ngẩng đầu lên một chút, căn bản không để ý tới.
Tôi không dám ăn đồ ăn của quán trọ, chỉ lấy bánh bao và cháo gạo trắng.
Cậu họ Long ngồi bên cạnh tôi, đột nhiên mở miệng nói: “Nơi này là địa bàn của người quen, sẽ không sao, mọi người có thể yên tâm ăn cơm, ngủ nghỉ.”
À, lời này là đang nói với tôi sao?
Tôi sững sờ nghiêng đầu nhìn anh ta, anh ta lại khôi phục vẻ mặt âm trầm, cúi đầu tiếp tục tự mình ăn cơm.
Nghĩ lại cũng là, Thạch Mập đi đường vòng dẫn chúng ta tới nơi này, như vậy có lẽ là bởi vì nơi này đáng tin cậy.
Cơm nước xong trở về phòng, trong phòng có hai cái giường đơn một mét hai, anh hai tôi không khách khí nói với Mạnh Huyên: “Cô cùng tôi sẽ ngủ một cái giường.”
Phụt!
Mạnh Huyên trợn to mắt hỏi: “Anh cả đại nhân, anh đang nói đây là cái gọi là “tỏ tình” trên thế giới loài người sao?”
Khóe miệng anh hai tôi giật giật: “Không, trên thế giới loài người nói những lời như vậy, được gọi là gạ tình, không được gọi là “tỏ tình”.”
“Gạ tình có nghĩa là gì?” Mạnh Huyên không mệt mỏi gặng hỏi.
“...”
“Tôi và anh cả đại nhân nằm trên cùng một chiếc giường cũng không sao, nhưng anh cả liệu có nửa đêm coi tôi là vợ mình hay không? Vậy thì không tốt lắm đâu?” Mạnh Huyên lộ ra một nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267247/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.