Tôi xách túi đeo lên, Mạnh Huyên vội vàng đón lấy nói: “Tôi là phụng mệnh đến hầu hạ nữ chủ nhân, để cho tôi làm.”
Thạch Mập và Cậu họ Long đều có xe, là loại xe bảy chỗ rất lớn này, bọn họ đặt đồ xuống phía sau, ba thi thể nằm vào, phía trên bỏ mấy thùng đá đông lạnh.
Quả nhiên thủ đoạn vận chuyển thi thể rất giống nhau, người luyện thi và bọn họ có nguồn gốc rất sâu xa saoi?
Người thanh niên họ Long kia âm trầm ít nói, dọc theo đường đi thỉnh thoảng dừng lại nghỉ ngơi, đều là Thạch Mập liên tục khoác lác với chúng ta: “Nơi này của chúng ta có phong cảnh rất đẹp! Dọc theo một nhánh của sông Vạn, có núi có sông, phong cảnh là số một!”
Không phải chứ...Làm thế nào một thôn người cản thi sao có thể đẹp đẽ như vậy? Ngẫm lại liền cảm thấy thật kinh khủng, giống như phía sau mỗi cánh cửa đều có mấy cương thi được dán phù.
Hơn nữa, mỗi người đều mang bộ dạng hung thần ác sát, cậu họ Long này xem các đường nét trên khuôn mặt đều có vẻ nghiêm chỉnh, nhưng vẻ mặt âm trầm của anh ta, nhìn nhiều một lúc cũng sẽ bị anh lây nhiễm vẻ u ám ấy.
Lái xe đi tốc độ cao, thời gian đi đường tỉnh lại mất cả ngày, thời gian dài lái xe anh hai tôi rất mệt mỏi, nói với Thạch Mập chia làm hai ngày lộ trình, không cần vội vàng như vậy.
Vì vậy, khi trời tối, Thạch Mập đưa chúng tôi đến một khách sạn bên đường trông có vẻ trơ trọi.
Khách sạn này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267246/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.