- Phi Phượng! Công chúa!
Sở Phong vừa mừng vừa ngạc nhiên, liền phi thân lao tới, ai ngờ Bàn Phi Phượng chỉ kim thương vào ngực hắn:
- Đứng lại!
Sở Phong sửng sốt:
- Phi Phượng...
- Phi! Ai cho ngươi gọi thân thiết như thế!
Bàn Phi Phượng duỗi mũi thương đâm thẳng tới ngực Sở Phong. Sở Phong lấy làm kinh hãi, nghiêng người tránh đi, vội la lên:
- Phi Phượng...
Còn chưa nói hết, Bàn Phi Phượng lại đâm thương tới, Sở Phong lắc mình tránh đi, vội hỏi:
- Sao thế Phi Phượng?
Bàn Phi Phượng không đáp lời, "sát sát" đâm tới hai thương, Sở Phong lắc mình tránh hai lần.
- Phi Phượng...
- Phi! Phi Phượng là để ngươi gọi sao?
Bàn Phi Phượng rút kim thương rồi lại đâm về phía trước. Sở Phong cau mày, bấm tay bắn lên mũi thương, "đinh" Bàn Phi Phượng tê cả cổ tay, kim thương suýt tuột khỏi tay, lập tức mắt hạnh trợn tròn.
- Tiểu tử thối ngươi ngon lắm! Hiện tại võ công cao rồi, thần khí rồi, có thể khi dễ người ta rồi!
Bàn Phi Phượng giận dữ, "sát sát sát" đâm liền ba thương. Sở Phong không dám bắn nữa, chỉ phải liên tục tránh né. Bàn Phi Phượng đâm thương này nhanh hơn thương kia, từng thương trực chỉ ngực hắn, hình như không chọc thủng ngực hắn thì sẽ không chịu bỏ qua.
Công chúa ngồi ở phía sau Bàn Phi Phượng, vừa vội vừa lo lắng, liền kéo y sam nàng:
- Phi Phượng tỷ tỷ...
- Công chúa đừng khuyên ta, để ta đâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2862364/chuong-616.html