Ô Thứ hiệu lệnh thiết kỵ vây Sở Phong ở giữa, sau đó ả giục ngựa đến trước núi, hai mắt nhìn chằm chằm vào hắn.
- Sở Phong, ta xem ngươi chạy thế nào!
Ả vung tay chém ra hai đạo quỷ trảo rồi xếp thành một, cào lên người Sở Phong. Sở Phong đau đớn la lên, hai tay ôm ngực, đau đến gập cả eo xuống.
Ô Thứ ngẩn ra, không nghĩ tới Sở Phong trúng chiêu ngay, chẳng lẽ ác đấu trước đó đã khiến hắn hao hết thể lực? Ngay lúc ả ngẩn ra, Cổ trường kiếm sau lưng Sở Phong cheng kích ra, kiếm phong cắt thẳng tới cổ họng Ô Thứ. Ô Thứ vội vàng ngửa người ra sau, Sở Phong đột nhiên bật người bay lên, ngón cái, ngón trỏ tay phải móc tới cổ họng Ô Thứ. Ô Thứ trong cơn hoảng hốt điểm mũi chân lên yên ngựa bay lên trời, Sở Phong ngồi phịch lên Ngọc Lung Điêu, Cổ trường kiếm xẹt qua một đạo vòng cung tuyệt đẹp, "cheng" chính xác thu kiếm vào vỏ.
Ô Thứ xoay người rơi xuống đất, thấy ngực Sở Phong không có vết trảo, nhưng mu bàn tay lại có thêm một vết máu.
Thì ra một trảo vừa rồi căn bản không cào trúng Sở Phong, mà là bị Sở Phong dùng mu bàn tay che chắn trước ngực. Chỉ vì động tác của hắn quá nhanh, hành động lại siêu nhất lưu, nên đã gạt được mắt Ô Thứ.
Sở Phong chịu một trảo này, vốn là muốn xuất kỳ bất ý chế trụ Ô Thứ, nhưng phản ứng của Ô Thứ cũng không kém, muốn đắc thủ tuyệt không dễ.
"Xoạt!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2862362/chuong-615.html