Mặc dù Thiên Ý đã cho phép Mộc Trà nghỉ nhưng nàng nào dám, Mộc Trà vặn người giãn gân cốt rồi vào việc.
Nàng là người có quy tắc, thuận mua vừa bán, Thiên Ý đã bỏ tiền thì nàng phải bỏ sức phục vụ, sòng phẳng với nhau là luật bất thành văn của nàng.
Chắc tại tối qua ngủ ở trên ghế, không gian chật hẹp không xoay được người nên bây giờ cả người Mộc Trà vẫn còn đau.
Không nhớ tới thì không ngại, nghĩ lại chuyện tối qua Mộc Trà lại thấy đỏ mặt. Dù sao nàng vẫn là thiếu nữ đang ở độ tuổi mơ mộng, giấc mơ tối qua gợi lại khiến tim nàng xao xuyến.
Ở một mình trong ngôi nhà rộng lớn, Mộc Trà mặc sức hưởng thụ, trái lại với vẻ e thẹn khi ở cùng Thiên Ý, Mộc Trà tự tin khoe cá tính.
Trong phòng họp khi các quản lý trình bày kế hoạch, Thiên Ý chán nản ngồi ở đó lắng nghe nhưng tâm trí thì đang bay bổng ở nơi khác.
Thiên Ý tò mò muốn biết Mộc Trà giờ này đang làm gì, nghĩ là làm cô bật laptop lên mở camera ở trong nhà lên xem.
Có thể thấy khi Thiên Ý không ở nhà, tâm trạng của Mộc Trà khá tốt, nàng vừa làm việc vừa hát, thi thoảng lại kết hợp với một điệu nhảy tự chế ra.
Nhìn những hành động ngốc nghếch của Mộc Trà, khóe môi Thiên Ý khẽ cong lên ánh mắt cũng tràn đầy dịu dàng, bất chợt tâm trạng cũng tốt lên.
Vị trưởng phòng đã trình bày xong kế hoạch từ bao giờ, định gọi Thiên Ý nhưng thấy cô đang chăm chú nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chu-toi-nay-an-gi/251729/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.