Thiên Ý vẫn giữ nguyên tư thế kabedon nhìn Mộc Trà.
"Em hồi hộp sao?" Thiên Ý đưa tay nhẹ nhàng vén tóc ra sau tai cho Mộc Trà "chị đã nhìn thấy rồi".
"Chị nhìn thấy gì cơ?" Mộc Trà ngơ ngác hỏi.
"Thấy ánh mắt rung động của em"
Mộc Trà muốn nói nhưng cảm giác như mắc nghẹn thứ gì ở trong cổ họng, nàng không biết có nên nói cho Thiên Ý biết là nàng bị cận thị không.
Tất nhiên sẽ không có cảnh sau như trong tưởng tượng của Mộc Trà, Thiên Ý với tay lấy bộ váy khác để thay, nếu cứ thay mấy bộ mà Mộc Trà chọn thì chắc chẳng có bộ nào được duyệt cả.
Thiên Ý chốt hạ bộ cuối là một bộ đầm màu nude ánh đồng sang chảnh và thanh lịch, bộ này được thiết kế kiểu lệch vai hững hờ, khoe được bờ vai trần mảnh mai. Kín đáo đủ mọi tiêu chí không hở ngực, hở lưng, xẻ tà.
"Em hài lòng chứ!"
Mộc Trà giơ hai ngón tay cái tán dương, không quên thêm vài câu nịnh nọt "Vẫn là mắt thẩm mỹ của chị cao, em đúng là múa rìu qua mắt thợ mà".
"Sao bây giờ chị mới biết cái miệng của em dẻo thế nhỉ?" bộ dạng Mộc Trà lúc này quá đáng yêu, Thiên Ý không kìm được mà đưa tay nhéo má Mộc Trà.
Đồng hồ lúc này đã hơn 7h, vậy là hai người dây dưa thay đồ cũng gần tiếng đồng hồ.
Biết đã xong nhiệm vụ Mộc Trà vội chuồn ra ngoài tránh lại bị Thiên Ý ghi nợ.
Trần Lương là người làm việc rất có quy củ, đúng 7h30 phút là đến đón Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chu-toi-nay-an-gi/251728/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.