"Ồ là một chiếc bình"
"Là đồ cổ sao?"
"Không biết nữa, nhìn hoa văn đẹp quá"
...
Tiếng mọi người xì xầm với nhau về món quà. Ông Cảnh cũng không giấu được sự phấn khích, ông là người có sở thích sưu tầm đồ cổ đặc biệt có niềm yêu thích với các loại gốm sứ cổ.
Nhìn chiếc bình trên tay thì ông cũng đoán được phần nào giá trị lịch sử của nó rồi.
"Xin nhường đường một chút nào!"
Tiếng một người đàn ông vang lên, chiếc bình cổ đã thu hút sự chú ý của anh ta, anh ta len qua đám đông để nhìn tận mắt món đồ gốm đó trong cự ly gần.
"Cậu có hứng thú với món đồ này sao?" ông Cảnh hỏi người đàn ông
Người đàn ông ngắm nghía một hồi lâu, đưa tay búng nhẹ vào chiếc bình, sau đó từ trong túi áo lôi ra một chiếc kính lúp, cẩn thận xem xét hoa văn trên đó.
"Đúng rồi, đúng là nó rồi. Mỏng như giấy, trong như ngọc, trắng như ngà, kêu như chuông"
"Chú à, đây là đồ gốm Chu Đậu đó, đã thất truyền hơn 550 năm rồi. Bây giờ chỉ có thể thấy trưng bày ở các bảo tàng lớn thôi, chú gặp may rồi". Người đàn ông mừng rỡ không giấu nổi sự phấn khích.
Mọi người ồ lên kinh ngạc, không ngờ chiếc bình lại có lịch sử lâu đời đến vậy. Ông Cảnh ung dung vuốt râu cười rạng rỡ.
"Cô gái à, cho tôi hỏi từ đâu mà cô có được món đồ này vậy?" người đàn ông quay sang hỏi Thiên Ý
"Dạ, chú là..." Thiên Ý khéo léo đưa mắt về phía ông Cảnh.
Ông Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chu-toi-nay-an-gi/251730/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.