Nửa tiếng sau, Hứa Kỳ đưa Lục Diễn về căn hộ của mình.
Hứa Kỳ vào trước, vội nhét quần áo ném loạn xạ trên sô pha vào tủ quần áo, sau lại chạy đến giường gom áo lót trên giường nhét vào ngăn tủ.
Lục Diễn lịch sự chờ Hứa Kỳ dọn dẹp xong mới vào.
Hứa Kỳ dìu cậu ngồi xuống sô pha, vén áo Lục Diễn lên kiểm tra vết thương trên bụng cậu.
"Vết thương không sâu, không phải do sói cắn"
"Nếu là sói, có lẽ em không gặp được anh đâu."
Hứa Kỳ cau mày nhìn vết thương hẹp dài trên bụng Lục Diễn, xác nhận lại: "Là người tộc anh?"
"Ừ."
Hứa Kỳ không tin nổi: "Sao có thể!"
Huyết tộc sao có thể ra tay với người tộc mình chứ, cho dù là bất cứ tộc nào thì đồng tộc tương tàn đều là cấm kỵ.
"Huyết tộc không giống tộc các em" Lục Diễn cũng không quá để tâm: "Huyết tộc không phải một tộc đoàn kết, tộc bọn anh máu lạnh, trong mắt chỉ có lợi ích, bất kỳ ai đứng ngược lại với lợi ích của bọn họ đều là kẻ thù"
Hứa Kỳ nghe hiểu nên cũng không hỏi thêm, cô đi lấy bằng gạc băng vết thương cầm máu cho Lục Diễn.
"Như vậy không được, đến bệnh viện đi."
"Em muốn anh bị lộ thân phận à?"
Tộc sói bị bệnh có thể đến bệnh viện con người, còn huyết tộc thì không, chỉ một giây thôi sẽ bị phát hiện điều bất thường ngay.
Hứa Kỳ không nói nữa, lấy hộp thuốc ra, bên trong hộp có đủ loại chai lọ: "Mấy cái này... là thuốc cho chó, không biết có thể
dùng được không."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-trong-long-anh/1840252/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.