Đêm đó, là lần đầu tiên Biên Biên nghe thấy Cố Hoài Bích nhắc đến ba chữ Cố Hoài Nhu này.
"Anh và hắn ta tuy rằng một mẹ đẻ ra nhưng quan hệ không tốt lắm, trong nhà có hai đứa nhỏ, đứa kỳ lạ là đứa được quan tâm nhiều nhất, còn đứa nghe lời hiểu chuyện thì luôn bị phớt lờ. Có lẽ vì nguyên nhân này mà khiến hắn ngày càng ghét anh."
Biên Biên cũng từng nghe Đỗ Uyển Nhu nói, sau sự cố ngoài ý muốn ở bên hồ năm ấy Cố Hoài Nhu đã được đưa ra nước ngoài.
"Cho nên năm chín tuổi, anh thật sự...cắt đứt ngón tay anh ấy?"
Ánh mắt Cố Hoài Bích lạnh đi, thẳng thắn thừa nhận: "Ừ"
"Tại sao?"
Cậu nhìn cô, cười khẩy: "Quái vật ăn thịt người còn cần lý do?"
"Anh đừng nói đùa" Biểu cảm của Biên Biên trở nên cực kỳ nghiêm túc: "Em không tin không có lý do."
"Tất cả mọi người đều cảm thấy không có nguyên nhân, thậm chí Đỗ Uyển Nhu cũng chưa từng hỏi nguyên nhân, chỉ nghe lời nói một phía của hắn mà nhốt anh suốt ba năm."
Cố Hoài Bích siết chặt nắm tay, đến khi Biên Biên nắm tay cậu, cậu mới buông lỏng ra.
"Hắn ta là người đầu tiên phát hiện ra bí mật của anh." Cố Hoài Bích giơ bàn tay trắng nõn của mình lên nhìn, thản nhiên nói: "Lúc ấy chuyện quan trọng nhất trong cuộc Cố Hoài Nhu là chứng minh anh không phải người với mọi người, thậm chí điều này đã thành sự cố chấp của hắn ta. Giống như chỉ cần hắn chứng minh được chuyện này anh sẽ phải rời khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-trong-long-anh/1840251/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.