Lúc Biên Biên tỉnh lại thì phát hiện mình đang nằm trong một cái quan tài bằng kính lạnh ngắt, chân cô bị trói, tay tạo thành hình chữ thập đặt ở trước ngực.
Hoa nhài trắng trải đầy quan tài, Biên Biên nằm ở giữa hoa nhài trông cô giống như tiêu bản bướm.
Biên Biên cảm thấy rùng mình và hoảng loạn, cô cố giãy giụa nhưng tay chân đều bị trói trong một không gian hẹp nên cô chẳng có bao nhiêu sức.
"Em tỉnh rồi." Giọng nói dịu dàng của Cố Hoài Nhu vang lên.
Biên Biên ngẩng đầu nhìn người đàn người có khuôn mặt giống Cố Hoài Bích, gã tao nhã đứng ở trước bàn kiểu Âu tự rót đầy
cho mình một ly rượu vang đỏ.
"Hoa nhài nhỏ, anh biết không phải em chân thành đến thăm anh, mà chỉ anh là người đã cứu em."
Cố Hoài Nhu cầm ly rượu đi đến trước quan tài bằng kính, rũ mắt nhìn Biên Biên: "Dù có bị ngăn cách bởi phần mộ nhưng tốt xấu gì cũng coi như quen biết đúng không?"
"Tóm lại mọi chuyện là thế nào?"
"Rất đơn giản, tôi cũng giống em, tôi cũng trọng sinh"
"Cho nên người lúc trước chết là anh chứ không phải Cố Hoài Bích!"
"Tôi lấy danh nghĩa nó làm không ít chuyện, tên đó rất thông minh, nó đã bí mật đổi tên với tôi thế cho nên tôi mới bị bắt, tất cả đều là kế hoạch của nó, tự mình tố cáo mình"
Cuối cùng Biên Biên cũng hiểu tại sao kiếp trước Cố Hoài Bích khét tiếng độc ác như thế. Song một quái vật ai ai cũng sợ hãi lại cứu giúp cô trong lúc cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-trong-long-anh/1840253/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.