Lòng tham của con người giống y như dòng nước, có được một chút, lạimuốn thêm một chút nữa...nếu có khác thì chính là nước thì vẫn khôngngừng chảy. Lúc ban đầu, Lục Tắc Linh chỉ là muốn ở lại bên cạnh ThịnhNghiệp Sâm, cho dù chỉ là một cái bóng cũng được, cô cũng thỏa mãn lắmrồi, nhưng lâu ngày, cô lại sinh lòng tham, chỉ vì một cái hôn của anhmà không ngừng sinh ra ảo tưởng. Cô muốn biến giấc mơ kia trở thành sựthật, có lẽ nếu cô cố gắng thêm chút nữa thì Thịnh Nghiệp Sâm sẽ yêu côcũng không chừng.
Đã lâu lắm rồi cô không vì mình mà đi dạo phố, mấy năm may quần áo cômặc đều là do Thịnh Nghiệp Sâm thấy giảm giá nên thuận tiện mua cho cô,ngay cả cô cũng dần quyên mình là người chỉ mới hai mươi mấy tuổi, cóthể tùy ý trang điểm như những người phụ nữ trẻ trung khác.
Vẻ mặt chọn quần áo của cô y như lúc chọn mua dưa hấu, chuyên chú và rất nghiêm túc, không không ngừng lục lọi, cô mua một cái váy và một cái áo khoát, những thứ này đối với cô mà nói là rất xa sỉ.
Thanh toán xong, cô vui mừng xách túi trở về, định vào nhà thì đột nhiên nhớ ra, Thịnh Nghiệp Sâm bị mù rồi, cái gì cũng không nhìn thấy, cô cómặc như thế nào thì cũng có gì quan trọng đâu?
Cô không khỏi tự cười nhạo sự ngu ngốc của mình. Lục Tắc Linh mím môi,cố làm ra vẻ hạnh phúc. Cất xong đồ, cô nhanh tay nhanh chân chui vàophòng bếp, bắt đầu chuẩn bị cơm tối. Tất cả đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-cuong/2211206/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.