“Dựa vào thân phận gia lão Bách gia trại của ta, ta có thể đến tiền trang vay được ba trăm nghìn, nhưng còn lại hai trăm nghìn, đành phải bán Tiểu Long Quyển rồi.” Bách Phong cảm thán nói.
Đám người Bách gia trại không khỏi giật mình.
Bách Chiến Liệp thất thanh nói: “Gia lão đại nhân, cổ Tiểu Long Quyển của ngài là cổ hạch tâm, ngài thật sự muốn làm như vậy sao?”
Bách Phong cười khổ.
“Cho dù gia lão bán cổ Tiểu Long Quyển, cũng không góp đủ hai trăm nghìn, để ta bán luôn cổ Liên Y của ta.” Bách Liên nhếch môi.
Nghe xong, những người khác của Bách gia trại đều bừng tỉnh.
“Ta cũng bán cổ Tư Nhược Tuyền Dũng của ta.”
“Còn có cổ Tiểu Toản Phong của ta nữa.”
“Cổ Tam Xoa Cốt Thương của ta cũng hiến ra luôn...”
Bách Phong gật đầu: “Chư vị có thể từ bỏ bản thân vì gia tộc, Bách gia trại ta lo gì mà không thịnh vượng? Sỉ nhục hôm nay, chúng ta sẽ đòi lại gấp trăm nghìn lần. Nhưng bây giờ, chúng ta phải lấy gia tộc làm trọng. Việc này cứ để ta làm chủ. Về đến gia tộc, ta sẽ gánh việc này.”
“Gia lão đại nhân!” Mọi người kinh ngạc.
Báo thù không thành, ngược lại còn phải ký kết hiệp nghị tàn khốc và nhục nhã như vậy. Mặc dù đây là lựa chọn chính xác, nhưng khi về đến gia tộc, nhất định sẽ phải chịu đủ áp lực và chỉ trích.
Đấu tranh chính trị ở khắp mọi nơi.
Nhưng Bách Phong đã gánh hết mọi trách nhiệm, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chan-nhan/3218142/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.