“Cố Cách, trong nhà thu dọn xong rồi, khi nào thì chúng ta chuyển đi?”
Từ sáng sớm, Bạch Đốc đã thức dậy chuẩn bị mọi thứ, tùy rằng rất lưu luyến nơi này, nhưng ở trong lòng cậu vẫn rất khao khát được trở về.
Nhưng mà Cố Cách hầu như không có trả lời đúng câu hỏi của cậu, đều qua loa nói một chữ giống như bây giờ: “Nhanh.”
Bạch Đốc bĩu môi, “Nhanh là bao giờ?”
Cố Cách vẫn chăm chú gõ bàn phím, không đáp lại.
Bạch Đốc có chút mất kiên nhẫn, nhưng cậu cũng không muốn thúc giục hắn nhiều quá, có lẽ Cố Cách vì công việc nên chưa thể chuyển đi ngay được.
Nếu trở về thì quãng đườn Cố Cách đến công ty sẽ xa gấp đôi. Có phải sẽ gây thêm phiền toái cho hắn không?
Có lẽ Cố cách cũng không quá muốn rời đi, chung quy lại thì ngôi nhà kia cũng không có nhiều hồi ức tốt đẹp đáng để lưu luyến.
Công việc của Cố Cách gần đây rất bận rộn, có khi về nhà rất muộn, Bạch Đốc muốn đi đón hắn, hắn lại không muốn phiền toái đến cậu, lải nhải nhiều lần, hắn liền đe dọa
sẽ ở lại công ty suốt đêm.
Bạch Đốc cảm giác xung quanh rất yên tĩnh vắng vẻ, làm gì cũng đều có thể nghe thấy âm thanh vọng lại.
Đang ăn tối thì điện thoại Cố Cách vang lên.
Bạch Đốc theo bản năng nhìn điện thoại, Cố Cách lại chột dạ liếc nhìn Bạch Đốc.
“Không nghe sao?”
“A…” Cố Cách giống như lơ đãng thu hồi tầm mắt, đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-cach-bach-doc-cua-anh-bi-roi-roi/2285486/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.