Mạc Tư Tướcnheo hai con mắt màu xanh lam lại,nghe xong lời của hắn bỗng dưng Mạc Tư tước túm lấy cổ áo của hắn xốc lên hỏi hắn “Ngươi nói vậy là có ý gì ?”
Dường như chỉ cần dính dáng đến Ôn Hinh thì hắn không thể bình tĩnh!
Trong tròngcủa Mạc Tư Tước mắt lóe lên hai ngọn lửa, hắn biết Daniel không đơngiản, hắn chỉ là bày mưu nghĩ kế,còn hắn ta phản kích đều ở trong lòngbàn tay của hắn.
“Ngươi đangtức giận à, cháu ngoại trai thân yêu của ta !” Daniel cười châm biếm sau đó đưa tay đẩy Mạc Tư Tước ra ,có chút căm ghét hắn lấy tay phủi phủiáo cho hết bụi bậm trên người rồi đem cái ly trong tay đặt ở trên quầyba, bình thản nói, “Chỉ mong như lời cậu nói, cô ấy chỉ là một trongnhững người con gái của cậu, cậu sẽ không vì người con gái này bỏ quatước vị!”
“Tôi sẽ nóicho cậu biết một bí mật!” Daniel thoáng cái tiến tới bên người Mạc TưTước , hai người đàn ông đẹp trai thân hình cao lớn hơn một trăm támmươi cm đứng chung một chỗ rất đẹp mắt làm cho người vừa nhìn vừa khenngợi.
“Biết bá tước chết như thế nào không?” Ánh mắt đầy tia màu của Daniel nhìn rất đẹp, hắn vỗ vai Mạc Tư Tước sau đó cười kỳ lạ.
Mạc Tư Tước hô hấp cứng lại, lúc Doãn Vân Tuyên đuổi theo hắn dùng lực mạnh đẩy cô ra , sau đó bất chấp chạy ra khỏi quán bar.
Mạc tư tướckhởi động xe mà hai tay đang run rẩy, Mạc Tư Tước mấy ngày qua cố ýkhông đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-lo-lem-va-hoang-thai-tu/1997068/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.