Doãn Thiên Kình một thân màu trắng lễ phục chú rể xuất hiện ở bệnh viện, đặc biệt làm người khác chú ý.
Hắn đi ra khỏi thang máy,chạy đến phòng bệnh của Ôn Hinh,bác sĩ điềutrị chính cho Ôn Hinh cũng gấp gáp đi tới phía hắn, “Anh Doãn, anh đãtới, Ôn tiểu thư đã xuất viện !”
“Cô ấy đi khi nào ? Đi một mình sao?” Doãn Thiên Kình chống một taylên trán, chau mày khiến khe rãnh giữa trán trở nên sâu thẳm.
“Nghe y tá nói, là một người đàn ông mang cô ấy đi ,Ôn tiểu thư hình như tự nguyện !”
Hắn hiện tại căn bản không kịp ngẫm nghĩ,người nào đưa Ôn Hinh đi .
“Vâng, tôi biết rồi!” Doãn Thiên Kình hiện tại hơi kinh ngạc trong lòng một chút, cũng không có lập tức đi tìm Ôn Hinh.
“Đem bệnh án của cô ấy cho tôi!”
Bác sĩ đem bệnh án của Ôn Hinh giao cho Doãn Thiên Kình, lúc hắn nhìn đến kia một xấp báo cáo kiểm tra kia, khuôn mặt tuấn tú càng âm trầmkhông có một tia phập phồng.
Gió ngừng thổi, trời dần tàn, thế giới của hắn cũng từ từ suy sụp …
Lúc hôn lễ hủy bỏ,Doãn Thiên Kỳ đã an bài thỏa đáng,Doãn Chính Hào bị tức không nhẹ, Ôn Tố Tâm đưa Giản Ny đón trở về Doãn Gia, cả một buổichiều Doãn Thiên Kình cũng không có xuất hiện, thẳng đến khi lúc trờixẩm tối, toàn thân hắn đều tản ra hơi thở băng lãnh, trực tiếp đẩy cửanhà ấm trồng hoa trên lầu hai.
“Thiên Kình?” Ôn Tố Tâm buông cái bình tưới trong tay xuống, nhìnthấy thân hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-lo-lem-va-hoang-thai-tu/1996999/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.