“Cha!” Cổ họngcủa Doãn Thiên Kình gian nan thốt lên được một chữ, đôi mắt Doãn ChínhHào đột nhiên đỏ ngầu dùng sức đẩy Thiên Kình ra, trực tiếp vào trongnhà kính.“Chính Hào. . . . . .” Nước mắt trên gương mặt Ôn Tố Tâm còn chưa kịpthu hồi, bà kinh hãi nhìn Doãn Chính Hào, bà có thể nhận ra sự cuồng nộtức giận trong đôi mắt của ông, vừa rồi tất cả những gì bà nói, ông đãnghe hết tất cả! “ÔnHinh mới chính là con gái ruột của tôi sao?” Doãn Chính Hào nhìn thẳngvào đôi mắt của Ôn Tố Tâm, năng nề hỏi lại một lần nữa. Ôn Tố Tâm nuốt nước mắt, bà không thể nói được gì hơn nữa, bà cam chịu số phận. DoãnChính Hào ở đây, cả Doãn Thiên Kình lẫn Ôn Tố Tâm đều không lường trướcđược những tình hống bất ngờ, ông tiến lại gần Ôn Tố Tâm, mạnh bạo vungbàn tay, hung hăng tát vào mặt Ôn Tố Tâm “Ảđan bà tiện nhân lòng lang dạ sói này!” Doãn Chính Hào bị đả kích hailần liên tiếp, khí lực không đủ liền lảo đảo. Ôn Tố Tâm bị đánh hoa mắt choáng vàng đầu óc, nghe thấy tiếng động mạnh, Doãn Thiên Kì cùng Giản Ny chạy tới, khiếp sợ nhìn sự việc hết thảy phátsinh, nhưng không ai giám đứng ra ngăn cản. “ÔnHinh, Ôn Hinh! Chính là con gái của tôi cùng Thiên Huệ…” Doãn Chính Hàonhìn xung quanh, màu tím của loài hoa Uất Kim Hương, thống khổ nhắm haimắt lại, ông nhớ tới Ôn Hinh. Trách không được, mỗi lần nhìn đến cô bé ông đều có thể nghĩ đến Thiên Huệ,thì ra, cô bé đó mới là con gái ruột của ông và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-lo-lem-va-hoang-thai-tu/1996998/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.