Du Nguyệt Như trở về đã là đêm khuya, Phong Hạo đang làm việc trước máytính, mà Thi Duy Ân đã nằm ngủ trên đùi của anh. Hiển nhiên thu phụclòng của con gái Phong Hạo vẫn rất có kinh nghiệm, hơn nữa cho dù là bao nhiêu tuổi.
Ôm con gái trở về phòng thu xếp ổn thỏa xong, DuNguyệt Như thay một bộ quần áo ở nhà nhẹ nhàng ra ngoài nhìn thấy PhongHạo vẫn ở đó, “Không phải anh lại muốn thức đêm chứ?”
“Có gìkhông thể? Anh giúp em nhiều như vậy đòi một chút lợi ích không phải làviệc nên làm sao?” Phong Hạo đóng máy tính lại, tiện tay cởi mấy cúc áora đi về phía cô, ngón tay chạm nhẹ lên mái tóc cô, bên trong căn phòngtrong nháy mắt bởi vì động tác của anh mà trở nên đầy mập mờ thậm chíngay cả hơi thở cũng tràn ngập tình ý.
Du Nguyệt Như cào cào tóc giữ khoảng cách lui ra ngoài nửa bước, khóe miệng cố nở ra một nụ cười, “Em rất biết ơn anh, Phong Hạo.” Cách đây mấy năm nếu không phải anhgiúp cô giữ được đứa trẻ, bí mật sắp xếp chỗ ở cho cô ở Paris, khôngbiết bộ dạng cô sẽ như thế nào, nếu như đứa bé bị sinh non chắc cô điênmất.
Bao gồm cả việc hai người họ gặp gỡ giúp cô thoát khỏi những người theo đuổi kia, còn lần này lại che dấu chuyện Thi Duy Ân trở lạithành phố T, quả thật Phong Hạo làm quá nhiều thứ vì cô. Ngoại trừ thânthể, cô có thể dùng bất kỳ phương thức nào để trả nợ anh.
Thấy cô đề phòng như vậy, Phong Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-em-thua-roi/2905039/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.