🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nguyên Khôi đưa Hiểu Ngọc đến một nhà hàng với lối kiến trúc châu Âu, cổ điển, sang trọng. Anh nhanh chóng bước xuống xe mở cửa cho Ngọc rồi ngỏ ý cầm tay cô đưa vào nhà hàng:

- Có thể cho tôi cầm tay hộ tống cậu không?

Hiểu Ngọc đắn đo suy nghĩ một lúc cũng nhẹ nhàng đặt tay lên tay Khôi.

Hai người tiến vào nhà hàng, các nhân viên ra đón tiếp nồng nhiệt và đưa hai người vào phòng riêng.

Đâu cần thiết phải vào phòng riêng như vậy. - Hiểu Ngọc hỏi.Sợ cậu không thoải mái với lại nếu ngồi ngoài kia người ta sẽ nghĩ cậu và tôi đang hẹn hò mất trong khi cậu còn chưa cho tôi một danh phận.Danh phận? Còn lâu lắm.Lâu như nào tôi cũng sẽ đợi cậu.Hiểu Ngọc cũng ngại ngùng nên cúi đầu nhìn xuống điện thoại.

Tin nhắn của Hạ Nhiên đến làm cho cô nhanh chóng cầm lấy điện thoại đọc.

Có thể hẹn hò với tôi mà không dùng điện thoại được không? Tôi còn nhiều chuyện muốn nói với cậu mà.Hẹn hò gì chứ? - Hiểu Ngọc cau mày nhìn Khôi rồi cũng buông điện thoại xuống. Nếu không cô sẽ trở thành kẻ mất lịch sự mất. - Cậu muốn nói chuyện gì?Tại vòng quay mặt trời, bốn người vừa kết thúc một vòng trò chơi.

Thôi cũng muộn rồi, hay là đi ăn tối nhỉ? - Mạc Trần Thần đề xuất ý kiến.Sao không nói sớm hả? Tao lỡ báo ăn cơm với ông bà già ở nhà rồi. - Âu Dĩ Hưng bày ra bộ mặt tiếc nuối nhìnMạc Trần Thần.



Tiếc quá đi à. Vậy cậu thì sao Hương Giang? - Mạc Trần Thần rủ Hạ Nhiên và Dĩ Hưng không được đành quay sang năn nỉ Hương Giang.Xin lỗi cậu nha, nay tôi về ăn cơm sớm để làm ca đêm nữa. - Hương Giang buồn bã từ chối Mạc Trần Thần dù rằng cô cũng rất muốn đi ăn riêng cùng anh.Vậy tôi xin nghỉ cho cậu.Làm vậy không hay đâu. Thôi chúng ta mau giải tán đi. - Hương Giang nói.Vậy tôi đưa cậu về. - Mạc Trần Thần ngỏ lời.Nhà cậu ngược hướng với nhà tôi mà nên tôi tự về vậy.

Chúng ta cũng về thôi Dĩ Hưng. Chào hai cậu nha. - Hạ Nhiên chào tạm biệt bạn của mình rồi khoác tay Dĩ Hưng ra về.Nhìn thấy cử chỉ của Hạ Nhiên với Dĩ Hưng rồi ánh mắt Mạc Trần Thần nhìn hai người họ làm Hương Giang có chút buồn. Cô định rời đi thì Mạc Trần Thần kéo tay cô lại.

Đăng nào cũng ra cửa mà nên tôi với cậu đi chung đi.À.. cũng được.Hôm nay cảm ơn cậu nha. - Mạc Trần Thần ngại ngùng gãi đầu nói.Sao lại cảm ơn tôi chứ? - Hương Giang ngạc nhiên hỏi lại.Nay tôi dám chơi trò căn nhà ma đấy cũng một phần có cậu đấy. Có lúc tôi bị doạ sợ mà cậu ở bên bảo vệ tôi nên tôi mới dũng cảm chơi tiếp đấy không đã bỏ ra về rồi. Nhìn vậy thôi chứ tôi nhát lắm.Tôi biết cậu nhát gan mà. Vậy mà vì anh em vẫn vào chơi thì thực rất là đáng quý. - Hương Giang khen ngợi Mạc Trần Thần làm anh ngại ngùng.Thực ra thì do tôi sợ bị bỏ lại bên ngoài ấy. Đi chơi đông vui nên cũng bớt sợ hơn thôi. Thôi không nói chuyện này nữa. Cũng đến cổng rồi, tôi bắt xe giúp cậu.Vậy tôi không từ chối nữa, cảm ơn cậu. - Hương Giang thấy bản thân mình từ chối Mạc Trần Thần nhiều lần quá cũng ngại nên lần này cô không từ chối ý tốt của anh nữa mà đồng ý ngay.Mạc Trần Thần lấy điện thoại ra đặt xe cho Hương Giang trước. Ngay khi xe vừa đến anh đã đến trước mở cửa xe cho cô.

Tạm biệt cậu nha. - Mạc Trần Thần giơ tay chào tạm biệt Hương Giang.Tạm biệt cậu. - Hương Giang cũng đưa tay lên chào Mạc Trần Thần.Và rồi chiếc xe lăn bánh về phía trước. Mạc Trần Thần thì đứng nhìn Hương Giang từ xa, còn Giang cũng ngoảnh đầu lại nhìn anh, nở nụ cười tươi rói, hạnh phúc.

Cháu không về cùng bạn trai à? - Bác tài xế hỏi.Đấy là bạn của cháu thôi, chứ cháu chưa có bạn trai ạ. - Giang ngại ngùng trả lời.Xinh như cháu thì phải có nhiều anh theo đuổi chứ. - Bác tài xế vẫn huyên thuyền đủ chuyện trên đời với Giang.Còn cô chỉ biết cười trừ đáp lại.

Nhưng mà cháu chỉ thích bạn ấy thôi. - Giang nói.Vậy chúc hai đứa sớm thành đôi nha. Hai đứa đẹp đôi lắm đấy. Cậu bạn kia trông đẹp trai lại tử tế nữa.

Cháu cảm ơn bác nha. Nhưng có lẽ bọn cháu chỉ là bạn thôi... cậu ấy không thích cháu. Với lại cậu ấy là người bạn thân thiết và quan trọng của cháu.Cháu mà cứ suy nghĩ vậy là cả hai sẽ bỏ lỡ nhau đấy. Ngày xưa chú cũng theo đuổi vợ tận mấy năm mà. Chứng kiến cô ấy quen biết bao nhiêu người nhưng cuối cùng thì sắp tới là kỉ niệm 25 năm ngày cưới của cô chú rồi.A... cháu chúc cô chú kỉ niệm ngày cưới vui vẻ ạ.Ta cảm ơn cháu, ta cũng chúc cháu với người cháu yêu đến được với nhau. Đến nhà cháu rồi đấy.Dạ cháu cảm ơn chú, cháu gửi chú tiền xe ạ.Chú xin. Tạm biệt cháu.Chau chao chi a.Hương Giang chào tạm biệt chú lái xe rồi đi vào nhà. Cô cũng suy nghĩ rất nhiều về lời nói của chú ấy. Liệu rằng cô sẽ làm như thế nào đây? Tiếp tục mối quan hệ bạn bè này hay là chấm dứt nó?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.