Kết thúc dòng hồi tưởng, đôi mắt long lanh, ngấn lệ của Khôi nhìn Ngọc. Hóá ra bấy lâu nay cô đã biết chuyện nồi cá cvớc với ha n nh đt ny ên cầu đá không thắn nhẩn thật rểu cia gu ấ đ ri grả lúc đin anu không nên
không thể bước ra được. Bởi khi này đã quá thích cô rồi, không còn là trò đùa nữa.
Khôi chạy đến phía Ngọc thật nhanh, Ôm phía sau Ngọc. Dù cô có vùng vẫy đòi ra anh cũng không buông tay.
Cậu làm gì vậy? Mau bỏ tôi ra ngay. - Ngọc tức giận cào lấy tay anh. Dù đau nhưng vẫn cố gắng nhịn.Lúc đấy tôi tuổi trẻ bồng bột... thiếu suy nghĩ vậy nên mới nói ra những lời nói như vậy. Nhưng tôi đã thích cậu thật, vì thích cậu nên tôi đã thay đổi, không còn đánh nhau, trốn học, hay không làm bài tập nữa. Tôi đã tham gia cuộc thi sáng chế và giành được học bổng du học. Những chuyện tôi cố gắng thay đổi cũng chỉ vì muốn tốt hơn để phù hợp với cậu mà. Cậu không thể cho tôi cơ hội ư?Hiểu Ngọc cũng im lặng một hồi lâu không nói gì. Đầu cô tràn ngập suy nghĩ...
- Được thôi. Cậu cứ làm những gì mình muốn đi.
Ánh mắt ngấn lệ của Khôi dần chuyển sáng dần. Anh không tin là Ngọc đã cho anh cơ hội đấy. Cánh tay ôm lấy
Ngọc của anh siết lại khiến cho cô kêu lên.
Đau...A... tôi xin lỗi. - Anh xoay người Hiểu Ngọc ra đối diện mình. - Hôm nay là buổi tỏ tình chưa chính thức lắm nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ban-gai-ngoc-cua-toi/3741527/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.