- Này cậu làm sao thế? - Âu Dĩ Hưng hỏi
- Ơ sao? - Hạ Nhiên bị lời nói của cậu làm cho bừng tỉnh
- Làm sao mà ngơ ngác thế!? Thấy sắc đẹp của tôi nên hồn xác bay hết rồi à? - Hưng cười châm chọc
- Cậu bị ảo tưởng à? Trong trường còn đầy người đẹp trai hơn cậu. - Nhiên tức giận khiến mặt và tai đỏ bừng bừng, cô không phủ nhận chuyện cô vừa nghĩ là liên quan đến cậu
- Được rồi. Chị Nhiên, dàn ý này chưa học nè! Tôi có thể bỏ qua không?
Cô lấy tờ giấy trên tay cậu ra nhìn
- Có mà cậu chưa học thì có, dàn ý này chữa hai lần rồi.
- Nhưng đợt thi này chỉ là thi khảo sát thôi sao lại cho giới hạn khó như này? - Lông mày cậu nhíu cả lên như muốn dính lại với nhau
- Cho giới hạn là may lắm rồi. Đưa bút đây tôi dạy lại cậu.
===Tôi dốt văn nên đoạn này tôi không viết nhá!===
- Cậu đã hiểu chưa? - Hạ Nhiên lau những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán hỏi
- Vẫn chưa! - Cậu thản nhiên nói
- Lần thứ 5 rồi đó, sao cậu vẫn chưa hiểu?
- Tại vì nó khó! - Cậu mỉm cười nhìn về phía cô
- Mệt quá không giảng nữa chuyển câu khác đi. - Cô nói trong sự bất lực trước cậu bạn này.
- Được thôi. - Cậu tươi cười viết tiếp
- “ Xí tên khốn, biết như này đã không giảng cho cậu ta, đau hết cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ban-gai-ngoc-cua-toi/3552153/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.