7 giờ sáng hôm sau 
- Dĩ Hưng dậy đi học mau. Ơ cái thằng này sao hôm nay ngủ dậy muộn thế nhỉ? - Dì Lan cất tiếng gọi thằng cháu của mình dậy đi học mà không có hồi âm bèn mở cửa đi vào. 
- Ủa nó đâu rồi? Chăn ga gối đệm gọn gàng thế này là sao? Lạ thật! - Dì nhìn khung cảnh căn phòng gọn gàng mà bất giác nổi da gà. - Không thể tin được là mình được tận mắt chứng kiến cảnh này! Bình thường bừa bộn không chịu được! 
Tống Khải bước xuống nhìn thấy vợ của mình 
- Cái thằng Âu Dĩ Hưng này lại dậy muộn à? Để anh vào đập cho nó một trận! 
- Ơ không…. 
Tống Khải định bước vào căn phòng thì một giọng nói từ dưới nhà vang lên 
- Chú, dì cháu ở đây. Cháu làm bữa sáng rồi, mọi người đi ăn đi cháu đi học đây! Tạm biệt. 
- Aaa…. Tôi đau tim quá! Cứu tôi!!! - Tống Khải khuỵ chân xuống ôm lấy con tim yếu đuối của mình. 
- Ông thôi đi. Không nhanh tí nữa đi dạy học muộn đấy! - Dì Lan lạnh lùng bước xuống dưới nhà! 
- Thật không thể tin nổi! Có ngày thằng cháu đít vịt này của mình dậy sớm rồi còn chuẩn bị đồ ăn cho cả nhà nữa? - Thầy Khải đứng dậy bước xuống dưới nhà ngồi vào bàn ăn sáng. 
- Ôi đây là bánh mì, đây là trứng rán, còn nữa đây là thịt xông khói tôi mới mua. Tưởng thế nào hoá ra cũng chỉ biết tận dụng đồ đóng hộp thôi. - 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ban-gai-ngoc-cua-toi/3552154/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.