Cam Ngọt thu hồi ánh mắt toé lửa, hạ quyết tâm hôm nay sẽ không nhìn hai kẻ kia thêm lần nào. Rồi lại nhìn Bắc Yên từ đầu đến chân một lượt, sau đó mới hài lòng mỉm cười.
Cũng may cô đã có tính toán trước, mua cho Bắc Yên một chiếc váy mới. Với sự thấu hiểu của Cam Ngọt về bạn, hẳn Bắc Yên hôm nay sẽ mặc một bộ đồ gọn gàng lịch sự quen thuộc nào đó. Bình thường thì không sao, nhưng nếu vào hôm nay thì lại thành hết sức tầm thường.
Ban đầu Bắc Yên còn không chịu mặc, nhưng dưới sự bắt ép của Cam Ngọt và Khánh Linh, cuối cùng cũng phải lồng lên người chiếc váy Cam Ngọt mua.
Một chiếc váy trắng ngà ôm sát người, chân váy kéo dài qua gối, phía trên trễ vai, vừa vặn khoe được đôi vai trần mỏng manh của Bắc Yên. Cơ mà điểm chết người lại nằm ở đường xẻ phía sau. Đến cả Khánh Linh và Cam Ngọt là con gái mà cũng không kìm được liếc mắt nhiều lần.
Cam Ngọt nghĩ đến sự xinh đẹp của bạn mình hôm nay, khoé miệng không kìm được ngày một gương cao ‘để bạn tôi hôm nay đẹp mù mắt các người đi’.
“Cam Ngọt, lại nghĩ loạn rồi đấy.” Trông thấy nụ cười dần dần trở nên quái dị của bạn, Khánh Linh bất giác rùng mình kéo Bắc Yên nói nhỏ.
Bắc Yên cười mỉm, cô biết chứ, chính cô dù tỏ ra bình thường thế nhưng trong lòng cũng đã rối mù lên rồi.
“Anh có muốn qua chào bọn họ một tiếng không?” Hà Vân kéo tay Lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-rat-nhat/3476221/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.