Thanh niên mặt đỏ giới thiệu xong, nâng chén muốn mời An.
“Anh ấy còn phải lái xe, không thể uống rượu.” Bắc Yên và Cam Ngọt đồng thời nói.
“Thế không được, nhà trai nhiệt tình vậy rồi thì nhà gái cũng phải đáp lễ chứ nhỉ.” Thanh niên kia không chịu buông tha.
Đã có kinh nghiệm tiếp xúc nhiều, Bắc Yên làm sao không hiểu nói lý với người uống rượu chẳng khác nước đổ lá khoai. Cô cười đón lấy chén rượu đang ép đến An: “Để tôi uống thay anh ấy.”
Cô vừa nói một loạt những người bạn chú rể đang ngồi đồng loạt vỗ tay cổ vũ. Duy chỉ có hai người không phản ứng gì, An tỏ ra không đồng tình nhưng Bắc Yên đã nâng chén lên, người còn lại đáy mắt âm u ném về phía Bắc Yên một cái nhìn lạnh lùng.
Chú rể cũng nhạy bén không để bạn mình quá đà hơn, sau đó nhóm người Bắc Yên chào tạm biệt Khánh Linh rồi lên xe trở về.
Ngồi lên xe, cơ thể Bắc Yên mới thôi cứng đơ, tìm lại được cảm giác mà thả lỏng người. Cô không ngần ngại lấy đùi Cam Ngọt làm gối, nhắm mắt. Ngày hôm nay thật sự quá mệt.
***
Bắc Yên ở lại cùng Cam Ngọt thêm một ngày, sau đó An kiên quyết muốn đưa cô về chứ không cho đi xe khách.
“Anh em lớn lên với nhau từ nhỏ, em còn khách sáo với anh như vậy thì lần sau đừng có gọi anh.” An nghiêm khắc.
Trên đường hai người nói chuyện khá nhiều, An là một trong số ít những người cô có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-rat-nhat/3476222/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.