Vợ hắn có thai ở tháng thứ ba, Cao Minh Khải vẫn chưa năn nỉ được vợ về. Bạc Hy là cô gái khó hiểu nhất mà hắn biết, hắn tặng hoa ba tháng trời, thử hỏi có cô gái nào không xiêu lòng?
Bạc Hy chính là như vậy, không xiêu lòng vì hoa thì không nói, vậy còn đứa con trong bụng của cô?
Hắn là cha của nó, cô mang thai con của hắn còn định sẽ không tha thứ cho hắn?
Trong lúc Cao Minh Khải còn đang kiếm cách lấy lòng vợ thì Bạc Hy gọi điện nói tối nay anh về Cao gia dùng cơm.
"Em nói thật hả?" Cao Minh Khải tưởng mình trúng số độc đắc, cô tha thứ cho hắn.
"Ừ, nói thật mà."
Bạc Hy thong thả đáp lời, sau đó cũng không nói gì nhiều trực tiếp tắt máy.
Suốt ba tháng mang thai, Bạc Hy ở nhà lớn của Cao gia. Ở đây cô có bà nội chơi cùng, vô cùng thoải mái và vui vẻ. Hai bà cháu hết nấu nướng rồi đọc sách về kỹ năng chăm sóc em bé, phải nói là cực kỳ ăn ý.
Hôm nay cô gọi Cao Minh Khải về nhà, cũng là vì có chuyện muốn nói. Ngày nào hắn cũng tặng hoa rồi mua quà cho cô, nhưng cô chơi chưa đủ, chưa muốn tha thứ cho hắn...
*
Buổi chiều, Cao Minh Khải tranh thủ tan làm sớm về nhà để "bắt vợ". Hắn vào nhà đã thấy có mặt tất cả mọi người trong gia đình, giống như sắp tuyên bố một việc rất quan trọng vậy.
Không hiểu sao linh tính mách bảo sắp tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-noi-yeu-ma-chi-muon-ly-hon/2854652/chuong-28.html