Tối đó Cao Minh Khải ở lại nhà lớn của Cao gia, bình thường hắn thi thoảng sẽ về đây nhưng từ ngày Bạc Hy sống ở chỗ này, hắn đã thường xuyên về hơn.
Có điều bà nội lúc trước luôn mong ngóng hắn về nhà thì sau này lại thay đổi 180 độ, bà không thích hắn ở lại qua đêm.
Bà nội hay nói:"Cháu về nhà đi, tiện cho sáng mai đi làm. Nhà lớn xa công ty cháu, lúc trước cháu nói không tiện nên ra riêng mà?"
Lúc trước Cao Minh Khải quả thật có nói như vậy, nên hắn không chối được.
"Mưa to thế, về kiểu gì nội?" Lần đầu tiên, muốn ở nhà mình còn phải diện lý do.
Cao Minh Khải không dám nghĩ, mình sẽ có ngày này. Hắn đường đường là lão đại giới hắc đạo người người cúi đầu, khom lưng, vậy mà...
Đời người lên voi, xuống chó vì để có được vợ yêu, hắn nhịn vậy.
"Cháu đi ô tô chứ có phải đi bộ đâu mà sợ mưa, nhanh về đi, trễ rồi đó."
"Không về đâu, hôm nay cháu ở lại. Giờ cháu không được ở lại luôn hả nội?"
"Muốn ở thì ở, bà sợ bất tiện cho cháu thôi. Lúc trước a Khải toàn nói về nhà bất tiện đó, bà già nhưng nhớ kỹ lắm."
Cuối cùng cũng được ở lại, hắn cảm thấy chuyện mỗi lúc một khó khăn rồi.
*
Bạc Hy ở trong phòng thoa kem chống rạn da, thấy Cao Minh Khải đi vào cô không hề ngạc nhiên. Thấy cô tỉnh bơ, hắn mới sà lại giường giả lả:"Em làm gì vậy? Thoa cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-noi-yeu-ma-chi-muon-ly-hon/2854651/chuong-29.html