Bạc Hy ngủ dậy trễ, gần đây hay như vậy. Bác sĩ nói phụ nữ có thai thường buồn ngủ, chuyện này bình thường nên bảo cô không cần lo lắng.
Cao Minh Khải đang chuẩn bị tây trang đi làm, thấy hắn đi tới đi lui trong phòng cô mới nhoẻn miệng cười. Sáng ra đã gặp "địch" phải kiếm gì đó chọc hắn mới được...
"Anh..." Cô gọi, giọng buổi sáng nghe có chút nũng nịu.
Cao Minh Khải nghe cô gọi mới quay lưng nhìn về phía giường ngủ, nghĩ là cô bụng dạ nặng nề nên hắn mới định đi lại đỡ cô.
Bạc Hy được đỡ ngồi tựa lưng lên giường, cô mới cười cười:"Cám ơn anh hai."
"Em gọi cái gì đó?" Sắc mặt hắn đen như đáy nồi.
Cô gọi hắn là anh hai, bộ định làm cháu gái của bà nội thật luôn sao?
"Thì gọi là anh hai, em tập gọi trước cho quen miệng." Cô dẩu môi đáp, bộ dạng chớp mắt cún con.
Cao Minh Khải cốc nhẹ lên vầng trán xinh đẹp của cô, hắn rời giường đi lại soi gương.
Thấy cô xoa xoa trán, hắn hiếm hoi nở nụ cười nói:"Gọi anh hai nữa thì đánh nữa."
"Bà nội ơi anh đánh con!!!"
Bạc Hy sáng sớm đã muốn náo loạn. Cô học đâu ra cái chiêu mách người lớn thế này, báo hại hắn bị bà nội dí đánh ra tới tận xe.
Cao lão gia và Cao phu nhân ngồi trong nhà ăn dùng bữa sáng chỉ biết lắc đầu nhìn nhau cười. Cao Minh Khải lớn tới từng tuổi này rồi, có lẽ đây là lần đầu tiên bị người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-noi-yeu-ma-chi-muon-ly-hon/2854649/chuong-30.html