"Việc gì tôi phải nói cho anh biết?"
"Vậy để tôi gọi Cao tiên sinh đến đón cô." A Lê máy móc nói rồi nhấc điện thoại gọi.
Cô cau mày nói lớn:"Tôi khám phụ khoa anh cũng quản hả, đúng là các người muốn quản người khác đến phát điên rồi."
Cô bỏ đi luôn, thật ra cô cũng không biết mình đang nói gì nữa, chỉ nói bữa cho qua chuyện.
Bạc Hy suy nghĩ nửa ngày, cũng quyết định sẽ nói cho Cao Minh Khải biết. Bà nội cũng rất mong có cháu, cô lại không muốn bỏ con.
Con cái đến xem như là cái duyên đi, không chối bỏ được.
Cô chờ Cao Minh Khải về nhà, chờ rất là lâu. Đợi tới hơn 11 giờ đêm hắn mới về, còn dẫn theo Thạch Ân. Cô ngạc nhiên lắm, tình cảnh này ngay cả nằm mơ cũng chưa từng mơ thấy.
"Thạch Ân sao cậu ở đây?" Cô cố bình tĩnh hỏi, thật ra cô cũng đoán được 70% câu chuyện rồi.
Thạch Ân nhìn cô xong cười khinh bỉ, cô ấy ngồi xuống ghế sofa nói:"Mình ở nhà vị hôn phu của mình có gì lạ sao?"
"Vị hôn phu? Cao Minh Khải?" Cô lại nhìn qua hắn.
Cao Minh Khải ấy hả, hắn thong thả lắm, còn không có chút chột dạ.
"Đúng." Thạch Ân đinh ninh.
"Thạch Ân anh ta là... Là chồng của cậu, mình biết."
Thạch Ân chen ngang câu nói của cô, xong lại cười phá lên. Ánh mắt cô ấy rõ ràng ghét cay ghét đắng cô, lời nói ra cũng cao hơn một bậc:"Thế thì đã sao chứ, mình cũng không ngại. Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-noi-yeu-ma-chi-muon-ly-hon/2854655/chuong-27.html