“Cạnh phòng này có một nhà kho nhỏ, có cầu thang trực tiếp đi lên. Tôi chỉ cho anh.”
Ông chủ Trịnh nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc thì biết tình hình không ổn.
Anh không dám che giấu, ngón tay gầy guộc chỉ về hướng cửa bên cạnh, sắc mặt tái nhợt gần như biến mất ngay lập tức.
Anh đẩy cửa phòng phân phối điện bên cạnh, có một cầu thang bê tông hiện ra trước mắt mọi người.
“Chỗ này, chỗ này không có khóa.”
Ông chủ Trịnh chỉ vào một lối đi trong vách tường.
“Cái này được kết nối với trần nhà bên cạnh. Tôi đã vào đây từ hôm qua. Bên trong khoảng hai mét, nhưng chỉ chịu được sức nặng của một người.”
Thật vậy, chỉ có một người có thể nằm xuống, bây giờ đã có một người phụ nữ đang nằm trong lối đi đó.
Gương mặt cô ấy cúi gằm, mái tóc dài bù xù che khuất gương mặt khiến người bên dưới không thể nhìn rõ mặt.
Hình dáng của cô ấy cũng cỡ Hùng Hùng, mặc cái váy ngủ màu hồng, hai chân trống không, tay và chân có dấu hiệu bị trói.
“Đây là…Đây là Tiểu Hoan Hoan…?”
Ám Dạ Phi Tinh đột nhiên kêu lên.
Tiểu Hoan Hoan nhắm mắt, tựa như đang ngủ say.
“Chết rồi hay còn sống vậy…?”
Chân của Hồng Thành Tiểu Soái lại bắt đầu run lên, nói nhỏ trong họng.
Cửu Sát Vô Xá đang đứng bên cạnh liếc nhìn anh ta một cách mỉa mai, rồi chế nhạo.
“Anh sợ gì? Đã đến lúc người bán bảo hiểm như anh làm việc rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-biet-tat-ca/2562218/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.