🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Chết tiệt! Tôi không muốn! Tôi muốn xuống núi!”



Hồng Thành Tiểu Soái suy sụp, không quan tâm gì hết hét lớn.



Anh ta đột ngột đứng dậy và lao ra ngoài.



Chẳng mấy chốc, bên tai mọi người đều nghe được tiếng kêu đau khổ, âm thanh khiến người ta cảm thấy nhức nhối.



Nhưng lần này, sẽ không còn ai chế nhạo anh ta nữa.



Nếu có thể, rất nhiều người có mặt đều muốn làm chuyện tương tự như anh ta, chỉ là Hồng Thành Tiểu Soái trực tiếp thô bạo hơn, bọn họ còn phải lo lắng cho hình tượng của mình.



Cận Hải Dương không rời mắt khỏi Hòa Thượng Ăn Thịt và Messi.



Khi tìm thấy người trên trần nhà, anh không nhìn rõ khuôn mặt của họ, biểu hiện của hai người cũng không khác gì những người khác.



Nhưng sau khi mọi người đưa Tiểu Hoan Hoan xuống, phản ứng của hai người có chút thú vị.



Hòa Thượng Ăn Thịt đờ người trong chốc lát, vừa nhìn thấy nạn nhân liền lùi lại một bước, mắt cứ trợn ngược, đây là phản ứng bản năng trước những tình huống bất ngờ.



So với sự hướng nội của anh ta, Messi trực tiếp hơn.



Anh ta hít một hơi thật sâu, theo bản năng quay đầu nhìn người bạn của mình, nhưng Hòa Thượng Ăn Thịt đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình đến nỗi không thèm để ý đến ánh mắt của anh ta.



Anh ta đành phải cúi đầu, thậm chí không dám nhìn đến Tiểu Hoan Hoan đang bất tỉnh nhân sự.



Bên cạnh Cận Hải Dương, còn có một người khác theo dõi sát

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-biet-tat-ca/2562220/chuong-152.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cô Ấy Biết Tất Cả
Chương 152: Cô Ấy Là Pháp Y, Tôi Là Cảnh Sát
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.