Thẩm Lưu Bạch cảm thấy hai người không có cùng suy nghĩ. 
Cô quay lại, định nói lý lẽ với anh thì người đàn ông đột nhiên nghiêm mặt, làm động tác im lặng về phía cô. 
“Có người đến.” 
Anh khẽ thì thầm vào tai cô. 
Thẩm Lưu Bạch sững người, theo bản năng nhìn lên đồng hồ treo tường. 
Bây giờ mới 9 giờ rưỡi, người đóng vai hung thủ phải nửa đêm mới được bắt đầu hoạt động, lúc này ai có thể đến chứ? 
“Chu Mạn?” 
Cô ngước nhìn Cận Hải Dương, quả nhiên thấy đối phương gật đầu. 
Đúng lúc này, tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, giọng nói rụt rè của Chu Mạn từ bên ngoài truyền vào. 
“Cận…Bạch, Chồng Của Bạch, có thể nói chuyện không?” 
Hai người nhìn nhau, Thẩm Lưu Bạch định đứng dậy đi mở cửa trước. 
Ngay khi cô chuẩn bị mở cửa, một người đàn ông đã nắm lấy cổ tay cô. 
“Em quay lại đi, anh mở cửa.” 
Anh thản nhiên nói. 
“Cũng trễ rồi, em mở cửa không an toàn, lỡ có chuyện gì thì anh cũng có thể ứng phó được.” 
Nghe những gì anh nói, cô không kiên trì nữa, ngoan ngoãn bước lại sô pha ngồi xuống. 
Trong hoàn cảnh xa lạ, ở cùng với một nhóm người xa lạ, cẩn thận hơn cũng không có gì quá đáng. 
Cô vẫn còn nhớ đồ kim loại trong túi của Cà Chạy Vội, chứng tỏ việc lo lắng cũng không có gì sai. 
Cận Hải Dương mở cửa, là Chu Mạn đứng ở bên ngoài. 
Cô vẫn mặc nguyên bộ quần áo cũ, vẻ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-biet-tat-ca/2562200/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.