“Ồ.”
“Còn gì nữa không?”
Thẩm Lưu Bạch nhẹ giọng hỏi.
Trái tim Cận Hải Dương dần chìm xuống.
Đầu óc anh nhanh chóng quay cuồng, cố gắng tìm chủ đề để trò chuyện với cô để xem thử thái độ của cô.
Nhưng mà Thẩm Lưu Bạch không cho anh cơ hội này.
Cô xoa thái dương một cách mệt mỏi.
“Nếu không còn gì nữa, tôi đi nghỉ ngơi trước.”
Vừa nói, cô vừa định đóng cửa, nhưng đã bị đội trưởng Cận nhanh trí chặn lại.
“Khoan đã, em không khỏe sao?”
Anh trầm giọng hỏi.
“Sao vậy, em muốn đi bệnh viện không?”
Nghe anh hỏi vậy, lông mày Thẩm Lưu Bạch khẽ giãn ra, cô lắc đầu, lễ phép từ chối lòng tốt của anh.
“Không, hôm nay tôi chỉ hơi mệt, muốn ngủ một chút.”
Cận Hải Dương nhìn chăm chú vào cô, không khỏi hơi nhíu mày, khi nhận thấy sắc mặt cô quả thật không tốt.
“Buổi tối…để anh mua chút cháo cho em”
Anh đưa tay, muốn kiểm tra nhiệt độ trên trán cô, nhưng cô đã tránh được.
“Không cần đâu. Tôi ngủ một giấc rồi sáng mai sẽ nói tiếp.”
Vừa nói, cô vừa đóng cửa lại, để đội trưởng Cận đứng một mình trước cửa, một lúc lâu cũng không nhúc nhích.
Đây là…Đang giận sao?
Giấc ngủ này kéo dài đến tận tối, Thẩm Lưu Bạch bị cơn đau nhói ở bụng dưới đánh thức.
Cô đứng dậy khỏi giường, đi đến tủ đựng đồ trong phòng tắm, thấy kho đồ cần thiết cho phụ nữ của mình đã hết, cô lập tức kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-biet-tat-ca/2562061/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.