“Vừa nãy là Lý Thành?”
Thẩm Lưu Bạch có chút không xác định hỏi.
Nhìn Cận Hải Dương gật đầu, cô lập tức đứng dậy, đi đến điện thoại trên bàn.
“Chắc là có kết quả phân tích dấu chân, tôi nói anh ta khi nào có thì cho tôi biết trước.”
Cô vừa nói, vừa gọi số của Lý Thành.
“Ủa? Máy đang bận…Anh ta không phải vừa mới ở đây sao?”
“Làm gì mà vội vã vậy, báo cáo cũng không đưa cho tôi…”
Nhìn thấy bộ dạng tỉnh bơ của cô, Cận Hải Dương thật không biết mình nên vui hay buồn đây.
Vốn dĩ anh ta đang mong Lý Thành kín miệng giữ bí mật, bây giờ xem ra chính là mộng hão huyền.
Lúc này điện thoại đang bận, dùng ngón chân nghĩ cũng biết tên miệng rộng kia đang nói chuyện gì.
“Vậy…nếu hung thủ dùng chân khống chế người chết thì dấu vết thiếu máu cục bộ này được giải thích như thế nào?”
Cận Hải Dương xoa trán, thẳng thắng đem đề tài chuyển về nguyên nhân chết của Chu Thi Vận.
Anh chỉ vào dấu vết hình chữ nhật, vô ý thức sờ cằm, nhẹ giọng nói.
“Chân này…chút chút lớn…còn dấu vết lõm kia…Xem hình dáng, như là đeo miếng đệm đầu gối…”
Bỗng nhiên, trong mắt anh sáng lên, dường như nói cùng lúc với Thẩm Lưu Bạch.
“Là thạch cao!”
“Thạch cao!”
Không sai, trong điều kiện trước mắt, “Vật nặng” phù hợp, “Có thể dùng để khống chế thân thể”, “Có chứa chữ cái” chỉ có một kết luận duy nhất, chính là thạch cao sử dụng khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-biet-tat-ca/2561976/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.