Vừa nói đến chuyên môn của mình, Thẩm Lưu Bạch liền thay đổi thành một người khác.
Cô theo Cận Hải Dương đến trước bàn giải phẫu, đưa cho anh một đôi bao tay.
“Kết quả nghiệm thi cho thấy mũi và miệng không bị tổn thương.”
“Làn da phần cổ không có tổn thương, vết bầm tím và các vết hằn trên cổ rất mờ, không phải tạo thành khi còn sống.”
“Lòng bàn chân phải của người chết có một vết thương, không có phản ứng sống, chắc là hình thành sau khi chết”
“Khuỷ tay, đầu gối và một bên mông của người chết có vết hoen thi thể, hình thành sau khi chết, có vẻ người chết từng bị di chuyển, phòng khách nhà Diêm Tử Long có thể không phải hiện trường đầu tiên.”
“Tôi kiểm tra miệng, răng và lợi của người chết đều không có phát hiện điểm xuất huyết.”
“Nếu dựa theo dấu vết này suy đoán, sẽ có kết luận không phải do ngạt thở chết.”
Thẩm Lưu Bạch chỉ vào thi thể Chu Thi Vận, chỉ vào một chỗ cho Cận Hải Dương xem.
“Nhiều vết thương hình thành sau khi chết như vậy, thì làm sao ngạt thở chết được?” Cận Hải Dương nhíu chặt mày.
“Dấu hiệu ngạt thở không hẳn là do tác động ngoại lực mà cũng có thể do nguyên nhân của bản thân. Chẳng hạn như một số bệnh gây đột quỵ.”
Thẩm Lưu Bạch lạnh lùng nói.
“Đột quỵ.”
Vẻ mặt Cận Hải Dương hoài nghi nhìn cô gái pháp y gầy gò.
“Đã đột quỵ, vì sao lại phải mất công bố trí hiện trường, còn làm ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-biet-tat-ca/2561974/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.