Nằm bệt trên giường, tôi dường như không thể nào chợp mắt. Hàng trăm câu hỏi cứ lởn vởn trong đầu tôi về mối quan hệ giữa Tuệ Lâm và người con trai lạ mặt kia. Anh ta là ai, tại sao cô ấy lại vui vẻ trò chuyện cùng anh ta, lại còn thể hiện hành động thân thiết quá mức như thế kia. Rõ ràng bọn họ có mối quan hệ không đơn thuần mà.
Tôi biết bản thân mình đã có tình cảm với Tuệ Lâm từ lâu, nhưng tôi vẫn luôn cố gắng che giấu điều đó. Từ trước tới nay, tôi chỉ đang đánh lừa bản thân rằng tôi và cô ấy chỉ là bạn bè thân thiết. Chúng tôi là hàng xóm của nhau nên mới có cảm giác như vậy.
Nhưng ngay lúc này, tôi có thể khẳng định với chính mình rằng tôi thích cô ấy. Tôi thích cách cô ấy đối xử với tôi, thích được ở cạnh cô ấy, thích được cùng cô ấy đi dạo, uống trà sữa ăn vặt.... Tôi dường như đã yêu cô ấy tự lúc nào không biết.
Nhưng thích là một chuyện, tôi biết bản thân hoàn toàn không xứng với Tuệ Lâm. Cô ấy sống trong một gia đình có điều kiện, tính cách lại phóng khoáng, quảng giao. Cô ấy lại còn có khả năng bảo vệ những người ở cạnh cô ấy. Còn tôi thì sao chứ, không điều kiện, lại sống khép kín. Tôi lại càng không thể mạnh mẽ được như cô ấy.
Chúng tôi dường như là hai đường thẳng song song không bao giờ có điểm chạm. Có chăng chỉ có thể là đôi tri kỷ cùng nhau chia ngọt sẻ bùi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-anh-day-roi/2952261/chuong-21.html