Dạo gần đây tiệm trà sữa có vẻ vắng khách hơn hẳn, mấy đứa nhỏ cũng đã bắt đầu chuẩn bị cho năm học mới. Điều chúng quan tâm lúc này là nên mua áo quần, sách vở, giày dép loại nào để có thể cùng bạn bè trải qua một năm học đầy thú vị.
Công việc ít đi, cũng khiến tôi cảm thấy trong lòng có chút rảnh rỗi, tâm trí khó tránh khỏi việc nghĩ ngợi lung tung.
“ Tuệ Lâm, sao lại ở đây?”.
Gần đây tôi luôn tránh mặt Tuệ Lâm, nay nhìn thấy cô ấy khó tránh khỏi ngạc nhiên. Dạo này cô ấy có vẻ gầy đi đôi chút, không biết là do cô ấy quá lo lắng về kết quả thi hay như thế nào không rõ.
“ Ờ... Thì lâu rồi không gặp Thanh Sang. Hôm nay Tuệ Lâm muốn qua chào tạm biệt đó mà”
Tuệ Lâm nói không rõ lời. Đây không giống phong cách thường ngày của cô ấy chút nào.
“ Tạm biệt sao? Tuệ Lâm….nói gì Thanh Sang không hiểu?”
Tôi nhíu đôi lông mày lại, cố gắng lắng nghe thật rõ câu trả lời từ cô ấy.
“ Ngày mai Tuệ Lâm phải đi học xa rồi. Tuệ Lâm đậu nguyện vọng hai vào Trường Kinh Tế chuyên ngành Quản trị kinh doanh. Tuệ Lâm sẽ ở nhà của họ hàng, nên chắc cũng ít khi về thăm nhà.
Tuệ Lâm có nghe ba nói Thanh Sang đậu trường Đại Học Sư Phạm, chúc mừng. Dạo này Thanh Sang cũng bận bịu đi làm, nên Tuệ Lâm cũng không có cơ hội mở lời.” Tuệ Lâm nói với tôi bằng một giọng điệu buồn bã;
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-anh-day-roi/2952259/chuong-22.html