Nhà Đào Tam gia có thêm thành viên nên năm mới này đặc biệt vui vẻ.
Ngày mùng 4 tết hai cô con dâu từ nhà mẹ đẻ về, Tiểu Ngọc Nhi và Ngũ Bảo một hai phải cưỡi lừa dạo một vòng. Tam Bảo cũng chiều theo mà đặt tụi nó lên lưng lừa dắt đi. Lý thị ở một bên dặn mãi: “Ai u, chậm một chút thôi Tam Bảo, đừng đánh ngã em nhá!”
Tam Bảo cười nói: “Bà nội yên tâm đi, cháu làm gì dám để hai cục cưng bảo bối của bà ngã!” Nói xong hắn dắt con lừa vòng quanh sân ba vòng sau đó mới bế hai đứa nhỏ xuống và nói với Lý thị: “Bà nội lên đi, cháu dắt bà đi vài vòng!”
Lý thị vội vàng xua tay: “Ta không to gan như ông mấy đứa, ta sợ con lừa hất ta ngã mất!”
Tam Bảo kéo con lừa con tới trước mặt Lý thị và nói: “Bà sợ gì, mau lấy hết can đảm đuổi đánh cháu hồi xưa ra đi!”
Lý thị tức quá vốc vỏ lạc ném hắn, Đại Bảo và Nhị Bảo thấy thế thì cùng đi tới cổ vũ: “Bà nội lên đi, cháu với Nhị Bảo ở hai bên đỡ bà.”
Thế là dưới sự bảo vệ kín mít của ba đứa cháu trai, Lý thị như Đường tăng đi thỉnh kinh, cứ vậy ngồi lên con lừa theo nó lắc lư đi mấy vòng. Bà vui vẻ cười nói: “Hế, ngồi con lừa đúng là không tồi!”
Tam Bảo cười nói: “Bà thấy vui không? Có phải bà không rời con lừa được đúng không, Tam lão thái thái?!”
Đại Bảo nói: “Bà nội, chỉ cần bịt mắt lừa lại là nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xua-o-dao-gia-thon/410571/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.