Chương trước
Chương sau
Tên Lưu Minh Bố cuối cùng này thật sự âm hiểm!
Hắn làm sao có thể biết tôi gọi điện thoại cho Số 73, lại làm sao biết nội dung cuộc điện thoại của chúng tôi?
Sự tình hiện giờ rất rõ ràng, tên Lưu Minh Bố tới đầu tiên không phải là A Long mà là tên giả mạo thứ tư.
A Long nhìn thấy Lưu Minh Bố giả trong phòng, đột ngột vọt vào trong phòng, đá ngược một chân lên cửa phòng đồng thời kéo xuống mặt nạ da người trêи mặt, lộ ra bộ mặt của A Long.
“Ngươi là ai!” A Long quát hỏi.
Khi nói những lời này đồng thời A Long cũng có chút cảnh giác nhìn tôi. Tôi lại cúi đầu nhìn chằm chằm bình thuốc trong tay, bên trêи không viết bất cứ dòng chữ giới thiệu nào, không biết đây là thứ gì.
Lưu Minh Bố ngồi ở trêи sô pha đắc ý cười nói: “Ta là ai? Ta đương nhiên là Lưu Minh Bố.”
“Vậy hắn là ai!” A Long chỉ vào tôi hỏi tên giả mạo kia.
Tên Lưu Minh Bố cuối cùngcười ha ha nói: “Tôi là Lưu Minh Bố, vậy ngươi nói hắn là ai?”
Những lời này khiến cho A Long thấy choáng váng, tôi biết hôm nay tôi đã rơi vào tay địch, khi tôi uống xong bình thuốc kia, tôi đã xác định là thua.
Không phải tôi bất cẩn không có xác nhận thân phận A Long trước.
Bởi vì tôi gọi điện thoại cho Số 73, chuyện này tuy không nói đỉnh cấp cơ mật nhưng ít nhất người khác sẽ không biết.
Tôi chỉ tò mò không biết tên Lưu Minh Bố này làm sao biết được nội dung cuộc trò chuyện của tôi với Số 73.
Tôi còn đang suy tư, bỗng nhiên trong đầu xẹt qua một tia chớp, tôi đem đầu mâu nhắm ngay Số 73!
Có câu nói là, thật làm giả thì cũng là thật, giả làm thật thì vẫn là giả, Số 73 vẫn luôn giúp tôi, cái này không sai, nhưng ai dám bảo đảm nàng giúp tôi nhưng ở sau lưng lại không tính kế hại tôi?
Quỷ Vương hẳn là sẽ không hại tôi, dù sao cũng là tổ tông của tôi. Hổ dữ còn không ăn thịt con, tôi là hậu bối trực hệ của hắn, hắn không có khả năng hạ độc thủ với tôi đi.
Tuy nói có những hoàng đế vì tranh quyền đoạt thế mà giết chết phụ mẫu, con cái của mình, nhưng loại chuyện này không có khả năng phát sinh ở thời đại này, đặc biệt tôi là loại không quyền không thế điểu ti này.
“A Long. Hiện tại thật thật giả giả đã không làm rõ được rồi, nghe ta một câu, việc này ngươi xử lý không được. Ngươi vẫn là nhanh chóng trở về đi, đem sự tình báo cho Quỷ Vương là được.”
Trước mắt A Long có muốn trợ giúp Lưu Minh Bố chân chính cũng không có khả năng, bởi vì căn bản hắn không phân biệt được chúng tôi ai thật ai giả.
Cẩn thận nghĩ lại đạo lý đúng là như vậy, A Long liền mở cửa phòng, cẩn thận nhìn chằm chằm chúng tôi sau đó nghênh ngang rời đi.
Trong phòng chỉ còn lại tôi cùng tên Lưu Minh Bố cuối cùng, tôi hỏi hắn: “Ngươi cho ta uống thuốc gì?”
Hắn cười cười, hơi xua tay chỉ vào sô pha làm ra một cái thủ thế mời nói: “Ngồi.”
Tôi ngồi ở trước mặt hắn, chằm chằm nhìn hắn không hé răng, hắn đối với tôi cười nói: “Có phải ngươi rất tức giận hay không?”
“Ta một chút đều không tức giận.”
Sở dĩ tôi không tức giận là bởi vì tức giận cũng vô dụng, chuyện đã xảy ra tức giận cũng không có khả năng xoay chuyển cục diện.
Điều duy nhất cần phải làm là tĩnh tâm suy nghĩ làm thế nào để ứng đối.
“ n, có chút ý tứ.”
Tên Lưu Minh Bố cuối cùng một tay sờ cằm nói với tôi:
“Người giúp ngươi không nhất định là đang giúp ngươi, người hại ngươi cũng không nhất định là hại ngươi. Ngươi biết vì sao ta hấp thu sức mạnh thiên thạch cùng với Ma Thư của ba tên Lưu Minh Bố kia không?”
Tôi lắc đầu, gọn gàng dứt khoát nói: “Không biết.”
“Ta tới nói cho ngươi, thất tinh Ma Thư này không thể rơi vào tay người ngoài bằng không sẽ xuất hiện nhiều chuyện không thể lường trước, đặc biệt là những người hiện tại trợ giúp ngươi, ngươi xác định mỗi một người đều là thật tình đối tốt với ngươi?”
Lời này, khẩu khí này, đã có rất nhiều người nói với tôi.
Tôi cười lạnh nói: “Cao thủ các ngươi đều giói tâm lý chiến, có thể chỉ than đen nói thành trắng, nói trắng thành đen. Các ngươi nếu sinh ở thời Chiến quốc, nhất định sẽ là nhà tư tưởng nổi tiếng.”
Tên Lưu Minh Bố cuối cùng vẫn không tức giận mà là thở dài, chậm rãi cởi bỏ áo trêи người, đối với tôi nói:
“Ta cho ngươi thời gian mười phút, đem bảy cuốn Ma Thư trêи toàn thân ta toàn bộ nhớ kỹ. Nhớ kỹ, cả đời này ngươi chỉ có mười phút này.”
Dứt lời, gia hỏa này mới vừa cởi áo xong lại bắt đầu cởi quần, cuối cùng chỉ mặc một cái qυầи ɭót đứng ở trước mặt tôi.
Nói thật lòng, tình huống này có chút xấu hổ, hai cái đại nam nhân, lột bóng loáng, cảm thấy thật là ái muội.
Bấm quảng cáo ủng hộ mình với nhé
Thấy tôi xấu hổ, hắn khinh thường nói:
“Phàm phu tục thể cũng chỉ là một cái túi da, cũng không có gì xấu hổ. Trong vòng mười phút ngươi cần phải đem nội dung bảy cuốn Ma Thư nhớ kỹ!”
Một câu cuối cùng, hắn nói đặc biệt nghiêm túc.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, trêи trán tôi bắt đầu chảy ra mồ hôi như hạt đậu không ngừng nhỏ xuống.
Đại khái qua mười phút hắn bắt đầu mặc vào quần áo đồng thời hỏi tôi: “Thế nào?”
“Đại khái nhớ kỹ 80%.” Tôi đúng sự thật nói.
“Đủ dùng.”
Nói xong câu đó hắn đi tới vỗ bả vai tôi nói: “Nội dung Ma Thư, ai cũng không thể nói, không thể để người thứ ba biết. Còn có, ký hiệu bên trêи ba viên thiên thạch rơi xuống trước đó căn bản là giả, ta đã sửa đổi qua. Cho nên ai tu luyện người đó sẽ tẩu hỏa nhập ma!”
Mẹ nó, nếu nói như vậy, nam tử che mặt kia trộm đi hai khối thiên thạch kia của tôi ngược lại là chuyện tốt?
Cùng với tên Quỷ Vương giả kia cướp đi khối thiên thạch thứ ba ngược lại sẽ hại hắn?
“Còn có một việc, ta tưởng cùng ngươi nói rõ, ngươi nhất định phải cẩn thận tên Quỷ Vương này!” Tên Lưu Minh Bố kia nói ra làm tôi cả kinh cả người.
Tôi vội vàng nói: “Vì sao phải cẩn thận Quỷ Vương? Hắn đã thành một phế nhân.”
“Phế nhân? Ha ha ha, ngươi ngây thơ quá rồi, Quỷ Vương sống hơn một ngàn năm, ngươi cho rằng hắn là tiểu hài tử ba tuổi, tùy tiện luyện công là có thể tẩu hỏa nhập ma? Người sống càng lâu càng xảo quyệt, Quỷ Vương biết rõ hết thảy trong thế gian, có lẽ hắn đang muốn làm một việc lớn.” Tên Lưu Minh Bố cuối cùng cao giọng nói với tôi nói.
Quan niệm của tôi trong nháy mắt bị lật đổ, tôi nói: “Không thể nào!”
Hắn vỗ vỗ bả vai tôi nói: “Ta sẽ còn liên hệ ngươi, ta để ngươi uống bình thuốc kia không tác dụng gì khác, chỉ là có thể sinh ra tâm linh cảm ứng, một khi hai người chúng ta ở một khoảng cách nhất định, ngươi sẽ có cảm giác.”
“Cảm giác cái gì?”
“Cảm giác nhớ nhà.”
Hắn kéo bức màn ra nhìn cửa sổ ngoài xa, một khắc kia tôi cảm thấy ánh mắt hắn so với tôi thâm thúy gấp trăm lần, đồng tử đen nhánh kia giống như bầu trời đêm mênh ʍôиɠ.
“Đã không còn sớm, sau khi A Long trở về thông tri Quỷ Vương sẽ lập tức phái viện thủ lại đây, hôm nay những chuyện ta nói với ngươi, không được kể cho bất kỳ kẻ nào, ta sẽ còn liên hệ ngươi.”
Nói xong, tên Lưu Minh Bố kia liền đi ra bên ngoài.
Tôi lớn tiếng hỏi: ” Có phải ngươi là cao nhân thao túng Hỏa Nha kia!”
Tôi rõ ràng nhìn thấy thân hình tên Lưu Minh Bố kia dừng lại một chút, nhưng sau đó hắn tiếp tục đi ra ngoài, đồng thời nói: “Không phải.”
Ầm một tiếng, cửa phòng đóng lại, tôi ngồi một mình ở ngoài ban công, tâm tự một lần nữa bị rối loại, tôi biết tôi lại một lần nữa lâm vào một hồi tranh đấu mưu kế của hai bên.
Đầu tiên tên Lưu Minh Bố cuối cùng thừa nhận chính mình là ma tinh, hơn nữa bảy cuốn Đốt tâm ma thư trước sau đều tụ tập ở trêи người hắn, cái này cũng không giả.
Nhưng hắn cùng mấy tên Lưu Minh Bố còn lại bất đồng, những tên Lưu Minh Bố đó thấy tôi chính là hạ tử thủ, muốn giết chết tôi để thay thế.
Nhưng hắn lại không có vội vã động thủ, không chỉ như thế lại còn đem cái gọi là nội tình đều nói cho tôi, hơn nữa nghe ý tứ trong lời nói của hắn, tựa hồ Quỷ Vương là đang diễn kịch, hắn căn bản không có tu luyện thất bại, là hắn cố ý lấy thân phận một kẻ yếu ra sân.
Vậy mục đích là gì?
Tôi hiện tại đã còn như ngày xưa, tuy nói trước khi chân tướng sự tình hoàn toàn trồi lên mặt nước luôn khó bề phân biệt, nhưng tôi hiện tại sẽ không thật lòng tin tưởng bất cứ kẻ nào, bất cứ lời nói gì.
Nói cách khác, Quỷ Vương nói, tôi nghe. Tên Lưu Minh Bố cuối cùng nói, tôi cũng nghe.
Nhưng thật tới thời điểm liều mạng cuối cùng, tôi sẽ phải cẩn thận cân nhắc một chút.
Dù sao cái Lưu Minh Bố giả kia nói cho tôi nhiều chuyện như vậy, lại không có chứng cứ thực tế để chứng minh Quỷ Vương chính là đang gạt tôi, cũng không có chứng minh hắn chính là đang giúp tôi. Cho nên, hết thảy mọi chuyện còn phải cân nhắc.
Tôi đi ra khỏi khách sạn này trở về phòng của mình, nữ cảnh sát mới vừa tắm rửa xong, trêи đầu quấn một cái khăn trùm đầu, cười nói với tôi: “Sao nhanh như vậy đã trở lại?”
Tôi không nghĩ đem chuyện cùng tên Lưu Minh Bố cuối cùng nói cho bất kỳ ai liền gật đầu nói: ” n, đã giải quyết, không cần A Long nữa, chuyện kế tiếp tự ta làm là được.”
Nữ cảnh sát tiến đến bên người tôi, cưỡi ở trêи hai chân tôi, hai tay ôm lấy cổ tôi ôn nhu nói: “Vậy chuyện kia bây giờ hai ta cùng nhau làm được chưa?”
Tôi thở dài, thầm nói: “Lại tới nữa……”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.