Thật lâu sau, tôi nói với Âu phục đại thúc: “Con sẽ không giết thúc, chúng ta đã từng cùng chung hoạn nạn, chẳng sợ có một ngày thúc thật sự đối với con động đao động thương, con cũng sẽ không giết thúc. Con đi rồi, con sẽ chứng minh con trong sạch.”
Nói xong, tôi rời khỏi nhà Âu phục đại thúc.
Gió đêm có chút rét lạnh, áo gió tôi bị thổi bay lên, lúc này hai tay tôi không tự chủ được đưa về phía sau eo.
Đó là Số 73 trang bị cho tôi hai cây súng lục. Nếu tôi đem hai cây súng này nhắm ngay đầu chính mình, chỉ cần nhẹ nhàng bóp động cò súng, là tôi có thể kết thúc hết thảy.
Nhưng nếu Quỷ Nhãn để cho tôi làm lại từ đầu?
Tôi cười khổ liên tục, trong một siêu thị buôn bán 24 giờ mua một chai rượu. Vừa đi trêи đường vừa mãnh liệt uống. Không biết uống bao lâu, hơn nửa bình đều bị tôi uống hết, tôi liền ngồi ở trêи đường phố trống trải không người, nhìn đèn đường mờ nhạt thầm nghĩ: “Đây rốt cuộc là chuyện gì? Ta bị Quỷ Vương hãm hại sao?”
Nhớ đến Quỷ Vương đã từng nói với tôi, muốn làm một chuyện lớn.
Chẳng lẽ đây là cái gọi là một việc lớn kia?
Hãm hại tôi có chỗ tốt gì? Chẳng lẽ Lưu Minh Bố tôi cũng giống những khai quốc công thần đó, đánh giặc xong liền không còn tác dụng. Bắt đầu tá ma giết lừa, từng người từng người bị xử lý?
Vấn đề là đối thủ của chúng tôi giống như còn không có giết hết đi?
Hơn nữa Quỷ Vương tu luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xe-bus-so-14/1672192/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.