“Vì sao phải chôn người?” Tôi hoảng sợ nhìn Nhị gia, rất là khó hiểu. Nhị gia nói: “Thứ ông trời ban cho ta, sớm hay muộn cũng sẽ thu hồi, khi ta nhìn thấy kết quả DNA kia, thân thể của ta đã bắt đầu hư thối. Ta biết ông trời đã cho ta mượn quá nhiều thời gian, quá nhiều. Ta muốn bảo hộ con cháu mình cả đời, chỉ sợ là không được nữa.” “Ta đã đem thân thể của mình hoả táng rồi, nhưng lần này sau khi hoả táng, đốt ra không phải là tro cốt mà là tro củi. Xương cốt ta ngươi hẳn là đã mang về nhà an táng đi? Lần này đốt ra tro củi, ngươi giúp ta chôn ở bờ sông đi. Về sau, ta sẽ còn bảo hộ ngươi, chẳng qua sẽ tồn tại dưới dạng quỷ hồn. Dùng quỷ hồn bảo hộ ngươi, như vậy ta còn có thể bảo hộ ngươi.” Khi Nhị gia nói xong câu đó, nước mắt tôi đã rơi đầy mặt. Chân tướng sự việc thường thường rất hấp dẫn người, nhưng ở đằng sau chân tướng, lại có bao nhiêu chua xót không muốn người biết? Hoặc là có bao nhiêu gian nan không người biết? Tôi đã biết chân tướng của Nhị gia, nhưng tôi vui sướиɠ sao? Không, ngược lại, tôi một chút đều không thoải mái, tuy rằng tôi đã biết Nhị gia chính là ông nội tôi, nhưng từ khi Nhị gia nhìn thấy kết quả DNA kia, nguyên bản thân thể ông có được cũng bắt đầu hư thối, chuyện này đối với tôi có lợi sao? Nếu Quỷ Nhãn cho tôi cơ hội. Để tôi một lần nữa lựa chọn mà nói, tôi tình nguyện xé bỏ kết quả DNA, cũng vĩnh viễn không muốn nói đến chuyện này. “A Bố, đừng thương tâm, từ khi ra khỏi Tây Song Bản Nạp, huynh đệ mấy người chúng ta ẩn mình tu hành ở đạo quan nhiều năm. Chúng ta cũng biết được một ít bản lĩnh, cho dù có thành quỷ cũng có thể trợ giúp ngươi, ngươi yên tâm đi.” Nhị gia xoa xoa tôi đầu, tựa như khi còn nhỏ cha tôi hay xoa đầu tôi. Tôi ừ một tiếng, ở trong đêm khuya cùng linh hồn Nhị gia đem tro củi sau khi hoả táng thi thể của ông mai táng ở bờ sông. “Nhị gia, đêm nay vì sao ông đến tìm con?” Tôi nhỏ giọng hỏi hắn. Nhị gia châm một điếu thuốc nói: “Ta không đành lòng nhìn ngươi lâm vào bên trong âm mưu này, hơn nữa càng lún càng sâu.” Tôi sửng sốt, nhìn tư thế hút thuốc quen thuộc của Nhị gia, thầm nghĩ: “Quỷ cũng hút thuốc a?” Cẩn thận ngẫm lại, hình như thật đúng là có thể, bởi vì lần đầu tôi gặp được Cát Ngọc, tuy rằng nàng không hút thuốc nhưng lại có thể ăn có thể uống có thể ngủ. Khi xem phim còn bị dọa ôm chặt cánh tay tôi, cùng người bình thường không gì khác nhau. “Cái âm mưu gì?” Tôi nhỏ giọng hỏi Nhị gia. Nhị gia nói: “Gần đây có phải tất cả mọi người không tin ngươi hay không? Đều cảm thấy ngươi là giả?” Tôi ừ thật mạnh một tiếng, vừa khó hiểu vừa cảm động. Nhị gia lẩn trốn mấy ngày nay, nhưng vẫn luôn luôn chú ý tin tức của tôi, luôn luôn lo lắng cho tôi, tuyệt đối chỉ có thể là ông nội tôi. “Bởi vì nội thành đã từng xuất hiện người giống ngươi như đúc, những người này ở mấy ngày ngươi chết đi, suýt nữa đem tất cả mọi người lừa vào tròng, may mà Quỷ Vương sớm phát hiện, thông báo cho mọi người.” Nhị gia nói tới đây, tôi lớn tiếng nói: “Không đúng! Quỷ Vương xác thật là thông báo cho mọi người, để tất cả mọi người không được tin tưởng A Bố, nhưng là vừa rồi con ở trong nhà Âu phục đại thúc gọi điện cho Quỷ Vương, hắn bỗng nhiên cũng không tín nhiệm con, mà lúc trước con còn đi tìm Quỷ Vương, cùng hắn trò chuyện một hồi, quần áo trêи người con chính là thủ hạ Quỷ Vương cho con.” Quả nhiên, nói tới lúc này ngay cả Nhị gia cũng đều ngây ngẩn cả người, ông suy tư hồi lâu rồi nói: “Khi ngươi gặp Quỷ Vương, hết thảy bình thường. Sau đó lại ở trong nhà tiểu tây trang gọi điện thoại cho Quỷ Vương, Quỷ Vương bỗng nhiên không tin ngươi?” Tôi ừ thật mạnh một tiếng, Nhị gia nói: “Có thể là ngươi không ở trước mặt Quỷ Vương, Quỷ Vương cũng không biết đến tột cùng ngươi là thật sự hay là giả, vì an toàn của tiểu tây trang, Quỷ Vương khẳng định phải phủi sạch quan hệ với ngươi cùng tiểu tây trang.” Nghĩ như vậy cũng có đạo lý, có lẽ Quỷ Vương cũng sẽ cố ý làm như vậy, tôi hỏi Nhị gia: “Vậy làm sao người biết con là Lưu Minh Bố thật sự?” Nhị gia híp mắt cười cười, xoa xoa cái ót tôi một chút nói: “Cháu trai ruột của ta, ta có thể không nhận ra sao?” Nhàn nhạt một câu, không có một chút khoa học cùng với phân tích tâm lý nào, nhưng tôi lại tin tưởng vững chắc mười phần. Máu mủ tình thâm, đây là giác quan thứ sáu siêu cường mà quan hệ huyết thống mang đến. “Nhị gia, ở trong ba ngày con chết đi này, chính con cũng không biết, con giống như là chuyện gì cũng chưa phát sinh. Sau khi bị bắt liền chạy trốn, sau đó vừa rồi xem thời gian mới phát hiện đã qua ba ngày. Xem tin tức con tử vong trêи báo là chết ở trêи mặt đất, hư hư thực thực nhảy lầu, lúc đó hẳn là con so chiêu cùng đường lang đao ngã xuống, cũng có thể là đã bị hắn đánh thành trọng thương, cuối cùng bị hắn ném đi xuống ngã chết.” Nhị gia gật gật đầu, dùng sức rít một ngụm thuốc lá, không chờ ông nói chuyện, trong đầu tôi bỗng nhiên xẹt qua một đạo tia chớp, nói: “Đúng rồi, con nhớ ra rồi! Máu con chảy ra đầy bể cá, liền tạo cơ hội thúc đẩy ma tâm khởi động, vì con xây dựng lại ma thân, nhưng con nhớ rất rõ ràng, con trực tiếp từ trong bể máu nhảy ra bỏ chạy, bỏ lỡ cơ hội tốt xây dựng ma thân, nhưng Quỷ Vương lại nói con bỏ lỡ hai lần! Nói cách khác, Quỷ Vương biết con bị Quỷ Nhãn trọng sinh qua. Quỷ Nhãn cho con thời cơ trọng sinh, chính là trong khoảng thời gian con nhảy ra khỏi bể máu sau đó nhảy xuống!” Nhị gia phân tích cũng cảm thấy có đạo lý. Tôi cẩn thận ngẫm lại, có thể là lần đầu tiên tôi nhảy ra bể máu thân thể suy yếu, vừa lúc nam tử che mặt vọt vào. Lần đầu tôi không có lựa chọn chạy trốn, mà là lựa chọn cùng hắn liều mạng, kết quả chết ở trêи tay hắn. Sau đó Quỷ Nhãn cho tôi sống lại, nhưng tôi lại không nhớ rõ có đoạn ký ức này. Sau khi sống lại tôi lại lần nữa nhảy ra khỏi bể máu, lúc này tôi không cùng nam tử che mặt đối đầu, mà là trực tiếp nhảy qua cửa sổ chạy trốn. Chẳng lẽ đây là Quỷ Nhãn sớm thay tôi an bài? Quỷ Vương nếu biết tôi đã sống lại, lúc tôi ở trong nhà Âu phục đại thúc gọi điện thoại cho hắn, hắn nhất định là diễn trò, mục đích chính là để cho Âu phục đại thúc cùng với Cát Ngọc, Tô Trinh luôn đề cao cảnh giác, không được tin tưởng bất luận kẻ nào. Nghĩ tới đây, tôi lôi kéo Nhị gia đến nơi ở của Quỷ Vương, khi tới cửa, Số 73 đối với tôi nói: “Quỷ Vương biết ngươi muốn tới, đã đợi ngươi từ lâu.” Tôi cùng Nhị gia muốn bước vào nhà, Số 73 nói: “Quỷ hồn không thể đi vào, đứng bên ngoài chờ.” “Đây là ông nội ta! Yên tâm đi, không có việc gì.” Dứt lời, tôi kéo Nhị gia đi vào, mà hai tay Quỷ Vương chắp phía sau lưng, đứng ở trước cửa sổ nhìn xuống cảnh đêm toàn bộ nội thành. “A Bố, ngươi đã đến rồi.” Quỷ Vương đạm nhiên một câu, lập tức hiện ra khí phách vô cùng. Tôi nói: “Ở trong điện thoại vì sao ngươi nói như vậy? Ta chính là muốn đến hỏi vấn đề này một chút.” “Hỏi rất hay, Quỷ Nhãn để ngươi sống lại, nhưng ngươi lại không thể hiểu được biến mất trêи đời ba ngày, trong lúc này, nội thành xuất hiện một ít người có diện mạo giống ngươi, cũng có người giống ta, ta nói như vậy, chính là muốn cho bọn họ vĩnh viễn tin tưởng Lưu Minh Bố đã chết!” Quỷ Vương vừa dứt lời, tôi cắn răng nói: “Ngươi làm như vậy, sẽ làm trong lòng bọn họ càng thêm thống khổ.” Quỷ Vương bỗng nhiên xoay người, cao giọng nói: “Nếu ngươi để cho bọn họ biết ngươi còn sống, chờ ngươi chân chính chết đi, bọn họ sẽ càng thương tâm hơn!” “Ta sẽ còn chết đi? Hoặc là nói đường kế tiếp càng thêm nguy hiểm?” Tôi thử hỏi. Quỷ Vương nói: “Biết Trần Vĩ vì sao chết không?” Trong lòng tôi cả kinh, cao giọng nói: “Là ngươi giết Trần Vĩ?” Quỷ Vương gật đầu, khinh thường nói: “Trần Vĩ loại này giá áo túi cơm, tham tài, ham mê nữ sắc, tham quyền, ngươi cả ngày cùng hắn lăn lộn với nhau, xứng đáng là Quỷ Vương đời thứ hai trong gia tộc bọn ta sao!” Tôi chấn động cả người, ngay cả Nhị gia đều kinh ngạc không thôi, tôi nói: “Cái…… Sao? Quỷ Vương đời thứ hai?” “Ta đã không được, thân thể đã hủy, vô pháp tu luyện thần công. Ta sống hơn một ngàn năm, ngươi là người duy nhất ta thấy có tư cách tiếp thu truyền thừa, ta chuẩn bị để cho ngươi trở thành Quỷ Vương đời thứ hai trong gia tộc, cho nên, Trần Vĩ loại bằng hữu giá áo túi cơm này nhất định phải chết.” Quỷ Vương nói tới đây, Nhị gia bùm một tiếng quỳ xuống, lúc này run giọng nói: “Ngài…… Ngài là…… Tuyệt Liệt Thiên?” Nghe được ba chữ Tuyệt Liệt Thiên, Quỷ Vương rất có hứng thú nhìn Nhị gia nói: “Ngươi làm sao mà biết được? Hơn một ngàn năm qua, không ai có thể gọi ra xưng hô của ta, người trong giang hồ chỉ biết ta là Quỷ Vương.” Nhị gia run giọng nói: “Trong từ đường có bức họa lão tổ tông lưu truyền tới nay, ta ở trong bức họa thấy qua gương mặt của ngài.” “Ha ha ha, có ý tứ, ngươi không cần kinh ngạc, đứng lên đi, về sau cùng Quỷ Vương ta tương xứng là được.” Quỷ Vương một lần nữa nhìn về phía tôi, nói: “Ta phải làm một chuyện lớn, chính là đem Quỷ Vương chi vị truyền cho ngươi, đồng thời còn có một đại kế hoạch.” “Kế hoạch gì?” “Tìm kiếm ba ngày thời gian ngươi mất đi! Bởi vì ở trong khoảng thời gian ngươi mất đi này, còn lại bốn viên thất tinh thiên thạch thế nhưng mất đi tung tích, không xuất hiện qua……”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]