Chú trung niên lắc đèn thợ lặn, ra hiệu chúng tôi bơi nhanh lên một chút.
Trong nước gợn sóng càng lúc càng lớn, cũng không biết có phải là người đá khổng lồ kia muốn sụp xuống hay không.
Chúng tôi nhanh chóng bơi tới phía dưới Phản Thiên Sát, từ Phản Thiên Sát bơi đi ra ngoài, trôi nổi ở đáy biển nhìn xuống. Chỉ cảm thấy toàn bộ quỷ cung đều đang run rẩy.
Tôi sờ soạng mắt quỷ trong lòng một hồi, cảm giác lạnh lẽo, quay đầu theo nhị gia cùng chú trung niên, nhanh chóng bơi tới.
Lỡ như đáy biển thật sự động đất, dòng nước xoay tròn, chúng tôi liền rơi vào thế ngàn cân treo sợi tóc.
Từ trong vùng biển bơi ra ngoài, mới vừa thò đầu ra , liền xuất hiện ở hướng đông nam của đảo quỷ vực, chúng tôi nhanh chóng lên đảo, cởi trang bị trong nháy mắt, mọi người xụi lơ ở trêи mặt đất.
Một làn sóng này, quả thực chính là cửu tử nhất sinh.
Nhị gia nói không xong rồi, ta lớn tuổi, chịu không được, trước tiên cần phải ngủ bù một lúc.
Vừa vặn gần đó có cái sơn động. Nhị gia và chúng tôi liền chuẩn bị ở trong sơn động chợp mắt chốc lát. Chú trung niên mở đèn pin, lúc chiếu vào mặt biển, chỉ cảm thấy sóng lớn từng trận, tiếng gió điên cuồng gào thét.
Sóng biển cuốn lên cao mười mấy mét, một tầng một tầng đánh tới.
“A Bố, ta cũng chịu không được, muốn nghỉ ngơi một lát, ngươi cẩn trọng một chút, đừng cách xa chúng ta.” Chú trung niên nói xong, sau đó mơ màng ngủ.
Nói thật, tôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xe-bus-so-14/1671973/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.