Tôi vội vã leo ra khỏi nhà bà Phùng, xuyên qua ngưỡng cửa trong nháy mắt, mang theo con chó vàng nhanh chân liền chạy.
Một hơi chạy xa hơn 200 mét, xác định bà Phùng sẽ không phát hiện ra, lúc này tôi mới đè lại sự kinh hãi trong lòng: Thực sự là quá quái lạ, tôi rõ ràng đã phá giải Bốn mắt môn đồng, vì sao vẫn bị phát hiện?
Con chó vàng ngồi bên cạnh tôi, há hốc mồm chảy cả nước miếng, như không thèm quan tâm tới tôi.
Mang theo một bụng nghi hoặc, tôi trở về khách sạn, xem thời gian mới là 9h tối, phỏng chừng bác Hải còn chưa ngủ, tôi liền gọi cho bác một cuộc điện thoại.
“Bác Hải, bác đang nghỉ ngơi à?”
Bác Hải nói: “Không, có chuyện gì sao?”
Tôi nói: “Bác Hải à, phương pháp mà bác dạy có chắc chắn phá giải được Bốn mắt môn đồng không? Sẽ có thể hay không xuất hiện sơ suất, hoặc là làm một bước gì đó không tốt thì sẽ thất bại?”
Bác Hải sửng sốt một chút, một lát sau nói: “Sẽ không, vì Bốn mắt môn đồng bản thể là gà, linh hồn là trẻ sơ sinh. Mặc kệ là gà hay trẻ sơ sinh, bản chất vẫn đều rất sợ chó, một khi gặp phải chó sẽ mất đi hiệu lực”.
Thật bí ẩn!
Bác Hải cảm thấy tôi có chút không tin, liền nói tiếp: “Bốn mắt môn đồng, hai con mắt bốn tầng mí mắt. Trong đó hai tầng là mí mắt của gà, hai tầng còn lại là mí mắt trẻ sơ sinh. Chỉ cần mang một con chó, điểm trêи đầu nó một chấm đỏ, chắc chắn sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xe-bus-so-14/1671874/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.