Tối…
Không ánh sáng…
Tôi bơ phờ tựa mình vào tường. Nhìn thứ ánh sáng leo lét hắt từ song sắt. Đúng, tôi đã bị tống vào ngục.
Tôi khẽ cắn răng, thu mình một góc.
-Mẹ ơi…
Tôi khẽ gọi thầm và nghe tiếng nước mắt đánh tách trên sàn đất. Đế vương Black, đồ xảo trá, đồ cầm thú. Ông giết cha tôi chỉ vì tình yêu ngu ngốc của ông. Bây giờ ông còn muốn lấy luôn mạng sống của mẹ tôi hay sao? Ông có còn nhân tính hay không? Tôi bật khóc thành tiếng, cả người run lên đầy đau đớn.
-Đừng khóc, tôi đã nói với cô rằng tôi rất ghét nghe tiếng cô khóc mà?
Một giọng nói trầm trầm từ bên ngoài vang lên. Có chút ngạc nhiên nhưng tôi cũng không buồn quay lại, âu sầu xếp những cọng rơm lại trên sàn. Giọng điệu ấy chỉ có thể là hắn mà thôi. Tôi im lặng không đáp, và hắn cũng không nói thêm câu nào nữa. Mọi thứ chìm trong im lặng như thế. Cái chết đột nhiên thật rẻ mạt.
***
Chúa Tể Hắc Ám và mọi người trong cung điện đã biết người con của Mặt trăng máu xuất hiện. Tin đồn nhanh chóng bay khắp Quốc. Đi đâu cũng nghe người dân than thở:
-Đứa con Mặt trăng máu xuất hiện rồi.
-Chúng ta khổ rồi!
-Trời ơi ai đó treo cổ con nhỏ đó lên bắn chết đi, do nó mà chúng ta có thể lâm vào cảnh thế chiến đấy.
Evil cũng hoang mang trước sự thật này. Shu ngồi im trong căn phòng tối. “Hàn My…” . Shu chìm trong im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-o-vuong-quoc-vampire/2319074/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.