Một ngày dài trôi qua. Hàn My âu sầu gục người bên tường nhìn hờ hững ra song sắt. Có lẽ Hàn My không biết rằng, cũng lúc đó, có một chàngtrai lặng lẽ ngồi dựa vào tường cũng ở vị trí đó. Hai con người ngồi đối diện nhau, cách nhau một bức tường thôi mà ngỡ như không bao giờ chạmđến nhau được. Del muốn nhìn qua song sắt nhưng lại sợ nhìn thấy dáng vẻ buông xuôi không còn mục đích sống của Hàn My. Del muốn gọi tên Hàn Mynhưng lại sợ đáp lại Del chỉ là sự im lặng đến đau lòng. Vì thế, cậuchọn cách im lặng…
Hàn My cũng im lặng….
Mọi thứ im lặng đến đáng sợ.
“Chẳng lẽ chúng ta cứ im lặng như thế cho đến khi tôi mất em sao?...”
***
Tôi sắp chết…
Sắp chết rồi….
À, ra là con đường sang thế giới bên kia nó dễ dàng đến thế…
Tôi khẽ gục gặc đầu xếp những cọng rơm khô vương trên sàn cười khan mộttiếng. Tôi sắp được nhìn thấy mẹ mình, được ôm lấy cha mình rồi. Chỉ tội nghiệp cho người dân vương quốc này sắp vì tôi mà chìm trong thế chiếnthôi.
Cạch!
Một tên lính bước vào, nhìn tôibằng đôi mắt thương cảm. Anh ta không nói câu gì cả, chỉ tiến đến chỗtôi nhẹ nhàng khóa tay tôi lại. Lúc đó tôi hiểu rằng, đã đến giờ “tưởngniệm” rồi. Tôi lặng lẽ theo tên lính ra ngoài, vừa bước ra khỏi cửa thìchợt ngạc nhiên nhận ra Del đang ngồi gập mình dựa vào bức vách. Hắnnhìn tôi, đôi mắt hắn đầy đau thương khiến tôi có chút chùng mình xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-o-vuong-quoc-vampire/2319076/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.